Mồ hôi chảy ướt trên gương mặt người thiếu niên, cách một tấm lưới ngăn cách sân chơi có cô bé đang không ngừng reo la cổ vũ bên ngoài, động tác của cậu vẫn cực kì đẹp mắt. Hai tay cậu linh hoạt truyền bóng, vừa phòng thủ lại vừa tiến công, sau đó bằng một cú vươn người, trái bóng xoay tròn trên không trung rồi rơi trọn vào rổ. Sau này, mỗi khi nhớ lại, La Thư Anh dường như cảm thấy đó là hình ảnh đẹp đẽ nhất đã khắc sâu trong tâm trí cô. Ánh hoàng hôn đổ dài xuống bóng dáng cao gầy của cậu, tựa như bức họa vô cùng toàn bích.
"Vào...vào rồi! Anh ơi vào rồi! Thật là giỏi!"
Trận đấu kết thúc, chàng trai, nhận lấy chai nước khoáng từ đồng đội, uống liền một hơi. La Thư Anh nhìn vào yết hầu chuyển động lên xuống của cậu, vô thức nuốt nước bọt mấy cái.
"Anh, anh ơi! Em ở đây nè!"
Bàn tay bé xíu của La Thư Anh giơ lên vẫy vẫy, lúc này mới thu hút sự chú ý của cậu. Nhíu đôi lông mày đen nhánh, từ lúc xuất hiện đã ồn ào như vậy, muốn cậu không quan tâm đến cũng thật khó.
Cậu quay lại nói với mấy người bạn điều gì đó rồi di chuyển đến gần La Thư Anh, không đợi được cậu tiến đến, cô bé vừa xông tới vừa hét lớn
"Em nói đúng rồi nhé, chúng ta..."
La Thư Anh chưa nói hết câu, trán bị búng một cái đau nhói, cậu cười mắng La Thư Anh ngốc nghếch, cô bé xụ mặt méo mó.
"Em đã phải hi sinh Momo để gặp được anh mà. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245440/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.