Chương trước
Chương sau
Câu trả lời của Tuyết Mai làm Đường Yên Nhi vô cùng bất ngờ.
Chuyện này chứng tỏ rằng cô ta không hề hay biết gì về chuyện kinh doanh.
Đây là thương trường chứ không phải ở Hoa gia, muốn thiếu hụt cái gì đó là có thể đắp vào được là xong.
Đường Yên Nhi lúc này chỉ biết cười khổ mà không dám nói gì vì cô ta hiện giờ đang là chủ tịch đương nhiệm.
Mọi lời nói của cô ta là mệnh lệnh.
Hơn nữa Đường Yên Nhi giờ đây còn phải lệ thuộc vào Tuyết Mai nên ngậm bồ hòn làm ngọt.
"Cậu nói hay lắm.Thế mà tớ không nghĩ ra"
Lời xu nịnh đó làm Tuyết Mai càng thêm đắc ý.
Hoa Quân Tử hôm nay về nhà với tâm trạng vô cùng khó chịu xen lẫn bi hài.
Bao nhiêu biểu cảm trong lòng muốn lộ ra ngoài những rốt cuộc không biết phải chọn bộ mặt nào mới được đây.
Bạch Lệ Thu nhìn thấy chồng mình về sớm liền hỏi: "Sao hôm nay ông về sớm thế? Công việc đã giải quyết xong rồi à?"
Hoa Quân Tử nằm ngả ra sô pha lắc đầu: "Bà đừng nhắc đến nữa.Bây giờ tôi cũng không biết phải nói sao với bà nữa.Loạn rồi, loạn cả rồi"
Bạch Lệ Thu nhìn sắc mặt khó coi của Hoa Quân Tử định nói gì đó nhưng lại thôi.
Bà biết rõ tính tình của chồng mình.
Khi ông gặp chuyện gì đó nan giải thì không muốn bị ai làm phiền.
Bà liền vào trong nhà rót cho ông một cốc nước mát rồi đặt trên bàn: "Đây, ông uống đi"
Nhìn thấy cốc nước lọc mát lạnh trên bàn, Hoa Quân Tử liền nhanh tay cầm lấy uống một hơi cạn sạch.
Quả nhiên cốc nước ấy liên có tác dụng.
Lửa nóng trong người ông đã hạ hỏa đôi chút.
Tuy nhiên anh cũng không nói gì mà chỉ âm thầm lẳng lặng quan sát.
"Con làm vậy chỉ là muốn cứu Hoa thị, muốn cứu cả nhà này thôi"
Tuyết Mai cố gắng phân trần.
Bạch Lệ Thu lúc này mới nhìn hai cha con mà không hiểu gì: "Có chuyện gì vậy ông nhà nó, cả Tuyết Mai cũng vậy.Ai có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
Hoa Quân Tử quay sang Bạch Lệ Thu thở dài: "Không biết nó lấy được 23 tỷ ở đâu ra mà đứng trước cuộc họp cổ đông tuyên bố mua lại hết cổ phần của tôi.Ngoài ra còn xách động những người khác để đưa nó lên vị trí chủ tịch của Hoa Thị"
Nói rồi ông ta quay sang Tuyết Mai: "Nếu như con muốn vị trí này quá thì sao không sớm nói cho cha biết.Cả chuyện ngày hôm nay nữa, con muốn gì có thể bàn với cha một tiếng.Cha đâu có nói là không đồng ý đâu" . Truyện Đam Mỹ
Bạch Lệ Thu lúc này mới ngạc nhiên khôn tả: "Con gái, con lấy tiền đó ở đâu ra? Còn nữa, con từ trước đến giờ không hề biết kinh doanh.Vị trí này con có làm nổi không?"
Tuyết Mai nghe vậy liền mỉm cười: "Cả hai người lúc nào cũng xem thường con.Con nói cho hai người biết từ trước đến giờ cái gì cha mẹ cũng ưu tiên cho chị ấy chỉ vì chị ấy sinh trước con có một năm.Nhưng như vậy thì đã sao, những chuyện chị ấy đã làm được thì con cũng có thể làm được, thậm chí là làm tốt hơn chị ấy"
Hoa Quân Tử lúc này liên thở dài: "Thôi được, nếu như con muốn thì cha chấp nhận để con thử.Nhưng nhớ rõ là chức vị đó không phải để chơi đâu"
Nói rồi Hoa Quân Tử vứt đi sự bực nhọc trong lòng mà đi vào nhà tắm.
Ông muốn tắm đế dòng nước có thể xua tan đi mọi sự bực bội trong lòng.
Phùng Đức Cường nãy giờ ngồi xem chuyện một bên mà không nói gì.
Một phần anh là con rể nên cũng không tiện lên tiếng.
Mặc khác dường như anh phát hiện ra được đây mới chính là lí do đã để cho Tử Đằng gặp phải cảnh khổ như vậy.
Trong lòng anh có một dự cảm là tất cả chuyện này đều do một mình Tuyết Mai gây ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.