Minh Hải ân cần nói làm Tử Đằng có chút yên tâm phần nào.
Bởi vì phản xạ tự nhiên khi thức dậy nhìn thấy bản thân mình đang ở trong một nơi xa lạ như vậy khiến Tử Đằng có chút hoang mang.
Cũng may sau khi cô nhìn lại mình thì trên người vẫn mặc bộ váy màu xanh ngọc giống như trước khi đi.
Minh Hải lại có dáng vẻ giống như một Minh Hải trước đây mà cô đã từng biết.
Một Minh Hải ân cần, hiền hòa và luôn tôn trọng người yêu mình.
Anh và cô trước đây luôn yêu một tình yêu chân thành và trong sáng.
Nói ra chắc không ai tin nhưng hai người chưa từng xảy ra chuyện gì quá giới hạn.
Cũng bởi vì Minh Hải đã từng nói sẽ dùng tất cả sự trân trọng để yêu thương Tử Đằng như một tình yêu thuần khiết nhất.
Vì chuyện đó nên khi anh hiểu lầm Tử Đằng có hành vi mờ ám với người khác anh liền vô cùng tức giận, đau lòng xen lẫn thất vọng.
Hiện tại quá khứ đã lìa xa, nhưng những hậu quả mà nói mang lại vô cùng nghiêm trọng.
Nhân duyên của bốn người họ, hạnh phúc của bốn người họ đổi chỗ và thay thế cho nhau khiến mối quan hệ của họ với nhau trở nên rất kỳ cục.
Tử Đằng nhìn Minh Hải với vẻ mặt dịu dàng giống như nhánh Tử Đằng mềm mại: "Cám ơn anh"
Lời nói phải khó khăn lắm cô mới thốt ra được.
Và cũng là lần gặp đầu tiên chỉ có hai người riêng tư như thế này.
"Anh nghe nói thời gian này em gặp chuyện không vui nên đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-voi-chong-phuc-hac/1182384/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.