Khi Tô Nhược tỉnh lại vào một buổi sáng trời đầy âm u , cô giật mình hốt hoảng khi biết mình nằm trong phòng ngủ chính của Hàn Gia . Chẳng lẽ , chẳng lẽ hôm qua Hàn Duật đưa cô về đây ? Tô Nhược vội vàng lật chăn nhìn quần áo mình mặc là bộ đồ tối hôm qua , cô mới nhẹ nhàng thở phào .
Tô Nhược nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi bước xuống đại sảnh và muốn rời khỏi Hàn Gia.
Khi cô đi qua phòng ăn , liền bị Hàn Duật gọi lại với giọng không vui
- " Tô Nhược , mới sáng sớm em đã muốn đi đâu ? "
Tô Nhược theo bản năng sợ hãi mà nuốt nước bọt , quay đầu lại trả lời
- " Tôi muốn đi về "
Hàn Duật hạ mặt xuống , gập lại tờ báo , anh từ tốn nói nhưng như một mệnh lệnh
- " Ở đây ăn sáng , tôi đã xin nghỉ cho em rồi "
- " Anh có quyền gì ? "
Hàn Duật vừa dứt lời , Tô Nhược đã tức giận nói . Rõ ràng cuộc sống hai người đã phân chia , tại sao anh cứ muốn xâm phạm vào thế giới của cô , tại sao cứ thích làm phiền cô như vậy ?
- " Em vừa nói gì ? "
Hàn Duật không vui hỏi Tô Nhược , nhưng cô không trả lời anh . Hàn Duật thở dài nhìn Tô Nhược , kéo cô lại bàn ăn sáng , nhưng Tô Nhược lại mạnh mẽ , lấy tất cả sức lực mà hất tay anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-tong-tai-lanh-khoc-cau-xin-buong-tha/740430/chuong-8.html