" Hoàng Chấp Trung từng nói thực chất tình yêu chính là buông bỏ. Tình yêu không phải là anh nỗ lực đối tốt với em mà là anh nỗ lực không đối tốt với bất kì người con gái khác ngoài em. "
••••
Lăng Dĩ Khâm thở hắt một tiếng, anh phá vỡ bầu không khí đầy ngột ngạt này. Anh tiến về phía cô, cởi chiếc aoa khoác của mình rồi ân cần khoác lên vai cô
- " Trời đổ gió rồi, chúng ta trở về thôi "
Nếu nói Lăng Dĩ Khâm vô cùng độ lượng trong tình yêu quả thật không sai. Anh chấp nhận để người vợ danh ngôn chính thuận, để người con gái anh yêu ròng rã gần 10 năm trời canh cách trong lòng một người đàn ông khác. Lăng Dĩ Khâm giống như Tô Nhược ngày trước, chỉ là trái tim anh đau đớn hơn.
Bầu không khí trong xe phải nói vô cùng ngột ngạt. Tô Nhược không dám nói một lời, cô chỉ im lặng cúi mặt mà cắn cắn môi. Chỉ nghĩ đến Lăng Dĩ Khâm thì lại thấy vô cùng áy náy xen lẫn hối hận.
Khi chiếc xe dừng ở lại vì đèn đỏ. Lăng Dĩ Khâm mới đưa tay nâng cằm Tô Nhược lên khiến cô giật mình khẽ " a " một tiếng, hành động này vô tình tạo cho Lăng Dĩ Khâm thêm thuận lợi khi anh đặt môi mỏng của mình vào cánh môi mềm của cô. Không thăm dò, không điên cuồng đòi hỏi, chỉ nhẹ nhàng như chuồn chuồn đạp nước vì anh nghĩ Tô Nhược vẫn chưa muốn. Buông cánh môi của cô ra, anh mới trầm giọng nói
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-tong-tai-lanh-khoc-cau-xin-buong-tha-2/2234785/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.