Có thể nói Tô Nhược tương đối rảnh rỗi trước hôn lễ của mình, một phần vì cô cũng không biết chuẩn bị gì và một phần Lăng Dĩ Khâm không cho cô tham gia vào hôn sự, chỉ được vui vẻ đi thử váy cưới và chọn nhẫn cưới.
Trải qua hai cuộc hôn nhân, nhưng đến lần này Tô Nhược mới có chút gì đó gọi là " nếm " qua cảm giác hạnh phúc ấm áp, đáy lòng dâng lên một cỗ ngọt ngào đan xen hạnh phúc làm cho tâm trạng cô luôn luôn vui vẻ, cười đôi lúc không ngớt được. Nhưng mỗi lần nghĩ đến cảnh trao nhẫn cưới hay hôn cô dâu, tâm trí Tô Nhược hiện lên hai người đàn ông cùng một lúc. Nếu nghĩ về Lăng Dĩ Khâm sẽ vô cùng tò mò, mà nghĩ về Hàn Duật thì sẽ đau xót đến độ muốn rơi nước mắt.
Bởi, trong kí ức đau khổ của Tô Nhược, Hàn Duật không trao nhẫn cho cô, mà khi cha sứ nói có thể hôn cô dâu, đôi môi bạc của anh cúi xuống, như cắn nát đôi môi của Tô Nhược khiến nó có chút rớm máu, nhưng không bằng trái tim máu cũng chảy đầm đìa.
Tô Nhược không khỏi thở dài, xong đôi mặt thấp thoáng nét u buồn. Cô cầm lấy túi sách, rời khỏi quán nước, bây giờ cũng là gần 1 giờ chiều rồi, cô nên quay về công ty.
Tô Nhược đơn độc dảo bước trên vỉa hè, vừa đi được vài ba bước, còi ô tô phía sau bấm ing ỏi khiến tâm trạng Tô Nhược thêm buồn bực, cô quay người lại, muốn tìm chủ nhân gây tiếng ôn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-tong-tai-lanh-khoc-cau-xin-buong-tha-2/2234773/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.