Hôm nay đã là ngày xuất viện của Lăng Dĩ Khâm, sức khoẻ của anh đã hồi phục rất nhiều, vết thương cũng không còn đáng lo ngại, hơn nữa tin tức báo chí đã hạ xuống, không rầm rộ chỉ còn vài người bàn tán nhưng ít nhiều cũng chỉ trích Tô Nhược là "hồng nhan hoạ thuỷ."
Từ sáng sớm, Lăng Phu Nhân đã đến phòng bệnh của con trai cho người thu dọn quần áo. Thật ra từ tối qua cả ba đã quyết định việc thu dọn sẽ giao cho Tô Nhược nên hành động hôm nay của bà khiến Lăng Dĩ Khâm và cô ngạc nhiên không ít. Hơn nữa bà còn yêu cầu phải trở về nhà cũ của Lăng Gia để sinh sống.
- " Mẹ, nhà cũ của Lăng Gia rất xa trụ sở chính của Lăng Thị, còn cả công ti của Nhược Nhược, chi bằng con và cô ấy sẽ ở căn hộ của con, cuối tuần sẽ trở về nhà? Mẹ thấy sao?"
Lời nói của Lăng Dĩ Khâm nghe rất có lí nhưng không tài nào thuyết phục nổi bà. Thái độ của bà rất kiên quyết, giọng nói cũng đanh lại
- " Nếu thấy xa trụ sở chính thì con hãy đi làm từ sớm hơn, còn công việc của Tô Nhược thì hãy nghỉ đi, con dâu nhà Lăng Gia bây giờ chỉ hợp để sinh con đẻ cái thôi. Hơn nữa, bây giờ lời bàn tán rất nhiều, để hai đứa ở ngoài không phải lựa chọn tốt."
Tô Nhược nghe xong thì sợ xanh mặt, cô cắn cắn môi, quay sang nhìn Lăng Dĩ Khâm cầu cứu. Cô thích sống với cuộc sống hiện đại, có công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-tong-tai-lanh-khoc-cau-xin-buong-tha-2/2234755/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.