Thật ra, với việc mẹ chồng chỉ quay về ăn một bữa cơm trưa với mình rồi lại rời đi khiến Tô Nhược ít nhiều có phần cảm thấy điều gì đó đáng nghi ở đây, nhưng cô cũng chỉ dám suy nghĩ như vậy. Cô cầm chiếc điện thoại trong tay, vân vê suy nghĩ không biết có nên gọi cho Lăng Dĩ Khâm hay không, thì bỗng điện thoại đổ chuông.
Thế nhưng, trái ngược với vẻ vui mừng phấn khởi của mình thì hai chữ " Hàn Duật " trên màn hình như gáo nước lạnh dội vào người cô khiến Tô Nhược cứng đờ ra, gương mặt cũng gượng gạo. Kể từ lần anh bắn Lăng Dĩ Khâm bị thương đến nay anh mới tìm đến cô. Tô Nhược không rõ cảm xúc của mình là gì, tim của cô bỗng chốc đập nhanh hơn, thế nhưng cô biết đây là sự sợ hãi chứ không phải hồi hộp gì cho cam.
Cô khó xử ấn nút nghe rồi áp lên tai, giọng nói Hàn Duật đầu bên kia vang lên đều đều trầm bổng như tiếng đàn du dương
- " Tiểu tổ tông của tôi, em đang làm gì vậy?"
Câu hỏi của Hàn Duật làm Tô Nhược nổi hết cả da cóc, tóc gáy thì dựng người. Cô hơi chau mày, cũng trả lời lại đầy khiêu khích
- " Haiz, làm phu nhân của Lăng Gia vốn là nhàn rỗi nên tôi chỉ biết đợi chờ chồng tôi về ăn cơm."
Rõ ràng câu trả lời này làm đầu dây bên kia tức giận đến nghiến răng ken két. Anh im lặng như thế đủ để Tô Nhược tưởng tượng ra khuôn mặt anh đang sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc-tong-tai-lanh-khoc-cau-xin-buong-tha-2/2234748/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.