Chương trước
Chương sau
Nữ y tá cười một tiếng "Đúng! Anh không có nghe lầm, bởi vì, đầu của anh là bị nhị cáp gặm qua óc, thần kinh ở não cũng bị đứt, không thông."
"Suy nghĩ gì cũng không nghĩ ra, tự nhiên học tập không giỏi thôi!"
"Phốc ha ha ha!" người chung quanh cười thành một đoàn!
Y tá Nam kia nhất thời hiểu ra "Ngọa tào! Đây không phải là nói Quách Dung sao? Lúc nào thì não của Quách Dung như vậy chứ?"
"Tôi phát minh!"
"Rất dễ tưởng tượng ra!"
Y tá nam: "..."
Nhưng là bởi lời của Lục Hạo Đình cùng viện trưởng, cũng không có để cho danh dự Cố Vân Tịch đi cửa sau mà ảnh hưởng đến, ngược lại để cho người khác biết càng thích cô!
Lục Hạo Đình nói: "Viện trưởng, không cần nói nhiều, nếu Chu giáo sư không có chỉ dạy, như vậy sau này Vân Tịch cũng sẽ không theo ông ấy, trong bệnh viện có nhiều người mà, Vân Tịch quả thật thiếu nhiều kinh nghiệm, tôi nghĩ Vân Tịch trong khoảng thời gian ở chỗ này, cô ấy có thể đi vào phòng giải phẫu học hỏi mỗi một ca giải phẫu trong bệnh viện!"
Viện trưởng lập tức nói: "Được a! Tôi sẽ đi an bài, chờ lát nữa tôi để cho em ấy một phần tài liệu, đem tài liệu giải phẫu gần đây an bài cho em ấy một phần, nhìn lúc nào có thời gian, em ấy có thể đi xem!"
Viện trưởng đáp ứng vô cùng sảng khoái!
"Cái này.. Vân Tịch a! Lập tức tới kỳ nghỉ hè phải không? Suy nghĩ chọn đại học xong chưa? Nghỉ hè có rãnh rỗi tới bệnh viện học tập a! Tôi an bài cơ hội học tập cho em ấy, bảo đảm để cho em ấy học được nhiều kiến thức hơn có được hay không?"
"Bất quá em ấy phải đáp ứng tôi, thi đại học nhất định phải vào đại học quân y, tốt nghiệp thì tới nơi này thực tập, nếu không, tôi cũng không để cho người dạy em ấy!"
Cố Vân Tịch: "..."
Viện trưởng nói chuyện cùng Cố Vân Tịch, bầu không khí sống động, khiến cho bầu không khí ở đây không có lúng túng như vậy, cũng sẽ không để cho người ta cảm thấy Cố Vân Tịch bên này ỷ vào phía sau có hậu đài khi dễ người.
Dĩ nhiên, cũng để cho tình cảnh Chu Minh càng lúng túng!
Viện trưởng này, thật là một người tinh!
Quách Dung cùng Chu Minh thấy cái tình huống này, đã muốn chạy trốn!
Nhưng là mới vừa bước chân, Lục Hạo Đình liền lạnh lùng nói: "Đứng lại, cùng Vân Tịch nói xin lỗi!"
Sắc mặt Chu Minh nhất thời giống như nuốt một con ruồi vậy.
Lục Hạo Đình nói: "Vân Tịch từ đầu tới đuôi một câu nói đều không nói, cô ấy vào phòng giải phẫu cũng là Chu giáo sư đáp ứng, nếu ông không hài lòng, kia liền trực tiếp cùng tôi nói, sau này tôi cũng không để cho Vân Tịch đi nữa."
"Nhưng là ông vô duyên vô cớ chê bai Vân Tịch, còn có tên đệ tử này của ông, mặc chẳng ra gì cả ngày ở trước mặt tôi đi qua đi lại, bộ dáng kia của cô ta có một chút nào giống như là người bác sĩ không, không giải thích được liền hướng về phía Vân Tịch nổi giận, chuyện này phải nói xin lỗi!"
Lời Lục Hạo Đình thốt ra, rất nhiều người bát quái nhất thời nhìn về phía Quách Dung!
Quách Dung ở bệnh viện cũng mấy ngày, mỗi ngày ăn mặc trang điểm lộng lẫy, còn đặc biệt xem thường người khác, luôn là một bộ dáng cao cao tại thượng.
Kết hợp với lời Chu ban đầu nói đã rõ, còn có lối ăn mặc của Quách Dung, cùng thái độ của cô ấy đối với Cố Vân Tịch, mọi người nhất thời hiểu!
Vị Lục thủ trưởng này quả thật đẹp trai mê người, trong bệnh viện có rất nhiều y tá quèn đều bị hắn mê, nên hô thích không thôi.
Mới vừa rồi giáo sư còn nói người ta ỷ vào gia thế khi dễ người khác, làm nửa ngày, là tên đồ đệ này của hắn ỷ vào nhà mình không coi trọng bạn gái người ta tự cho là thanh cao cảm thấy mình cùng người ta mới là một đôi chứ?
Rõ ràng chính là một tiểu tam, nhưng bày thái độ chính thất lý trực khí tráng đi khi dễ bạn gái người ta, vốn cho là thân phận bạn gái không cao nên Lục thủ trưởng sẽ không bảo vệ, kết quả không nghĩ tới, bạn trai người ta còn liền không để ý tới thiên kim tiểu thư này mà bảo vệ bạn gái mình!
Sách sách sách!
Sắc mặt Chu Minh khó coi, hắn kiêu ngạo cả đời, bằng vào năng lực mình, một mực được người ta tôn trọng, bị người truy phủng, lúc nào lại ức hiếp một một cô gái nhỏ như vậy?
Đây nếu là truyền đi ra bên ngoài, tương lai hắn còn mặt mũi nào gặp người khác chứ?
Viện trưởng nhìn tình huống này, đối với Lục Hạo Đình dùng mắt ra hiệu, sau đó, hù dọa mặt đối với Quách Dung nói: "Quách Dung, người Chu lão cả đời dốc lòng nghiên cứu y học, mặc dù tính khí có chút cổ quái, nhưng cũng không đến nổi đối với một cô gái nhỏ không quen biết mà có lớn thành kiến như vậy, có phải cô ở trước mặt lão sư nói gì hay không?"
Quách Dung sững sốt một chút!
Viện trưởng tiếp tục nói: "Các cô những cô gái nhỏ này, chính là không hiểu chuyện, lòng ghen tỵ quá lớn, sau này, không nên đem chuyện tình cá nhân mang tới trong công việc, làm hại lão sư cô đều bị cô ảnh hưởng! Nhanh nói xin lỗi với Vân Tịch đi!"
Nói xong, viện trưởng nhìn Chu Minh, cười nói: "Chu lão a! Chuyện này ông hẳn là hiểu lầm, chớ tin đồ đệ này của ông nói bậy nói bạ, Vân Tịch rất thông minh, chuyện này a! Ông liền chớ để ý, mới vừa rồi bệnh nhân bên kia đang tìm ông đó! Ông hay là mau đi qua nhìn một chút đi!"
Đây là rõ ràng cho Chu Minh xuống thang!
Chu Minh ho nhẹ hai tiếng, lập tức theo dưới bậc thang đi!
"Nguyên lai là như vậy, tôi nghe Dung Dung nói cô gái này cái gì cũng sẽ không biết, tới phòng giải phẫu chính là tò mò muốn vào vui đùa một chút, tôi lúc ấy thì bị chọc tức!"
"Giá chuyện y học, là có thể đùa giỡn sao? Đây có thể đều là quan hệ đến tánh mạng con người mà!"
Viện trưởng cười nói: "Đúng vậy đúng vậy!"
Chu Minh nhìn về phía Quách Dung, sắc mặt nghiêm túc nói: "Dung Dung, sau này không được phép nói như vậy, chuyện tình của người tuổi trẻ, thầy thấy chính con tự giải quyết đi!"
Nói xong, chắp tay sau lưng, một bộ dạng không liên quan, đi nhanh!
Quách Dung trợn tròn mắt!
Cô đây là.. Bị thầy bán?
Bán?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.