"Không phải mày thì còn có thể là ai?" Diêu Văn Tiếc đương nhiên tin tưởng lời của con mình, lúc này lý trí của bà đã mất rồi.
Phan Chỉ Quân này, vừa mới bắt đầu bà liền không thích.
Trước đó chị dâu là bạn thân của bà, hai người gia thế đều tốt, dạy dỗ cũng tốt nhất là tính khí của chị dâu rất tốt, đặc biệt nghe lời rất hiền huệ.
Nhưng Phan Chỉ Quân không giống nhau, không phóng khoáng, không bản lãnh còn hết lần này tới lần khác thích giả bộ thông minh.
Năm đó đại ca cũng kết hôn rồi, còn cả ngày xuất hiện trước mặt đại ca, bộ dáng kia, lẳng lơ để cho bà xem thường.
Không phải muốn làʍ ȶìиɦ nhân của đại ca sao?
Thật hạ tiện!
Nhưng người này biết nói chuyện với chị dâu nên chị dâu mềm lòng, mỗi lần bị ả ta dỗ mấy câu cũng sẽ không đuổi ả ta đi.
Cho người đàn bà này một mực trong vòng của các bà.
Sau đó bà không nghĩ tới chị dâu sẽ sanh khó, cuối cùng thân thể không dưỡng tốt còn qua đời, đại ca chính là thương tâm, thời điểm đó người đàn bà này nhảy ra an ủi hắn, còn nói nguyện ý chiếu cố Vũ Thần.
Cuối cùng, đại ca vẫn cưới ả ta.
Lúc ấy bà muốn tìm một thiên kim danh môn cho đại ca, kết quả đại ca lại không đồng ý, nói gì Vũ Thần còn nhỏ tìm một thiên kim danh môn, khẳng định không muốn chiếu cố Vũ Thần, kết quả là tiện nghi cho đàn bà hèn hạ này!
Mình một mực xem thường người này nhưng cuối cùng ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tai-sinh-luc-thieu-cung-chieu-co-vo-bac-si-bi-an-tan-troi/1156961/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.