Chương trước
Chương sau
Diêu Mộng Kỳ nhìn Phan Chỉ Quân một cái do dự một chút vẫn gật đầu một cái.
"Dạ.. Có chút thích!"
Phan Chỉ Quân nhất thời liền nóng nảy "Con.. Con làm sao có thể thích một người như vậy chứ? Một đứa cô nhi, không có nhà, không bối cảnh, ngay cả chính hắn đều không phải là người tự do tương lai phải làm sao?"
"Mẹ không thể gả con cho thứ người như vậy, hắn vốn chính là quân nhân thường xuyên không ở nhà, căn bản là không để ý tới con, hơn nữa chính hắn còn phải bị chủ nhà nắm trong tay, vậy tương lai con làm thế nào?"
Diêu Mộng Kỳ thấy mẹ nàng phản ứng kịch liệt như vậy, nói: "Mẹ, mẹ chớ kích động, con cũng chưa nói nhất định phải gả cho hắn a! Con đây không phải là.. Cảm thấy đáng tiếc sao?"
"Thật vất vả đụng phải một người nhìn thuận mắt, không nghĩ tới lại là loại kết quả này."
Thấy Diêu Mộng Kỳ không có rơi vào, Phan Chỉ Quân thở phào nhẹ nhõm!Bà nói: "Mộng Kỳ, con biết mẹ mới vừa rồi ở phòng khách nghe được cái gì không?"
"Cái gì?"
"Cô con tìm danh môn thiên kim cho Tần Mạc để chuẩn bị kết hôn, còn muốn đem Mưa Vi gả ra ngoài lấy lợi ích."
"Cái gì?" Diêu Mộng Kỳ cực kỳ kinh ngạc "Mưa Vi không phải cùng Tiểu Mạc.."
"Đó là trước kia, mạng Tần Mạc không lâu vậy, hắn cần một vị hôn thê cho hắn chống đở bên ngoài hơn nữa vị hôn thê này vẫn không thể quá kém, Lạc Mưa Vi vừa vặn thích hợp."
"Hôm nay Tần Mạc đã chắc chắn có thể sống lâu khoảng mười năm, nói không chừng tương lai có thể trị hết, thân phận Lạc Mưa Vi, cô con liền coi thường!"
Vừa nói Phan Chỉ Quân cười lạnh một tiếng "Con nhìn bộ dáng bây giờ cô con kìa, một là bị Lạc Mưa Vi phản bội, trên thực tế coi như Lạc Mưa Vi mới bắt đầu cũng đồng ý cùng Tần Mạc kết hôn, sinh con cho nó, hôm nay Tần Mạc tốt rồi, cô con lại coi thường Mưa Vi."
"Hôm nay nói gì Mưa Vi đã từng xem thường Tần Mạc nói nó không có lương tâm, bất quá chỉ là mượn cớ mà thôi."
Lạc Mưa Vi nhưng là cùng Diêu Mộng Kỳ, Diêu Vũ Thần, Tần Mạc cùng nhau lớn lên, coi như nó là đứa cô nhi, là Diêu Văn Tiếc nhận nuôi, nhưng đối với Diêu Văn Tiếc nhanh phải đem Lạc Mưa Vi gả đi chuyện này, Diêu Mộng Kỳ vẫn có chút không tiếp thụ nổi.
"Cô.. Thật là đáng sợ!"
Khóe miệng Phan Chỉ Quân câu khởi lau một cái châm chọc "Con bây giờ biết cô con đáng sợ sao? Mẹ nói cho con biết Mưa Vi có thể không chút do dự bị đưa đi, con cũng giống như vậy đừng hy vọng cô con sẽ vì tương lai hạnh phúc của con mà cân nhắc."
Sắc mặt Diêu Mộng Kỳ biến đổi!
Phan Chỉ Quân nói: "Đem Mưa Vi gả ra ngoài, Tần Mạc không đồng ý hơn nữa thái độ rất cường ngạnh, tính tình cô con, con cũng biết trong mắt đều là con trai, Tần Mạc không đồng ý, cô con cuối cùng không biện pháp liền đáp ứng"
"Mẹ đoán, cô con rất nhanh sẽ đem Mưa Vi đuổi ra ngoài, cô con vì để cho Tần Mạc an tâm làm người thừa kế Tần gia, còn nói một câu nói."
"Nói cái gì?"
"Toàn bộ Diêu gia đều là hậu thuẫn để cho Tiểu Mạc không nên suy nghĩ bậy bạ."
Diêu Mộng Kỳ không nói.
Phan Chỉ Quân nói: "Nghe chưa? Đây chính là cô con bá đạo máu lạnh để cho người khác sợ"
"Bây giờ cô con còn không nghĩ tới con là bởi vì nó còn chưa nghĩ kịp, nếu như chờ nó đem chuyện Mưa Vi xử lý tốt, đem hôn sự Tiểu Mạc giải quyết xong, như vậy tiếp theo chính là con cùng anh con!"
"Còn có một chút, Tần Hiên bên kia tạm thời thuộc về thế yếu cho nên cô con không nóng nảy, nhưng Tần Hiên sẽ dễ dàng vứt bỏ thân phận người thừa kế Tần gia của mình sao? Bên kia Tần Lập Vinh cũng sẽ không để mặc cho Diêu Văn Tiếc nắm trong tay hết thảy cho nên bên kia Thi hành lớn nhất định sẽ cho Tần Hiên chỗ dựa"
"Chờ Tần Hiên bên kia tạo thành uy hiếp, bước kế tiếp, cô con sẽ đem con gả ra ngoài đây là khẳng định rồi"
Diêu Mộng Kỳ: "..."
Nhìn sắc mặt Diêu Mộng Kỳ hơi có chút tái nhợt, Phan Chỉ Quân bình tĩnh nói: "Mộng Kỳ, không phải mẹ không cho phép con theo đuổi tình yêu, mà là tình cảnh ở cái nhà này của chúng ta căn bản không cho phép con ngây thơ."
"Lưu Tinh Trì đó quả thật tốt, nhìn bề ngoài khắp mọi mặt đều rất xuất chúng nhưng hắn không có hậu đài không thích hợp với con, con nếu đi theo hắn, như vậy đời này hai mẹ con mình cũng không có ngày nổi danh!"
"Hơn nữa, mẹ đoán cô con tuyệt sẽ không đem con gả cho một người vô dụng như vậy, nó sẽ không để lãng phí một tài nguyên tốt như vậy"
"Cho nên ở trên người cô con còn không có dư tâm tư dùng ở trên người con đâu, biện pháp tốt nhất chính là con mau chóng tìm cho mình một người bạn trai hơn nữa là một người bạn trai mà cô con không khống chế được."
Diêu Mộng Kỳ nhìn về phía Phan Chỉ Quân, nói: "Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không liều mạng muốn gả cho Lưu Tinh Trì, con biết hắn không bảo vệ được cho con"
Phan Chỉ Quân vui mừng gật đầu một cái "Con có thể nghĩ như vậy thì đúng rồi!"
Diêu Mộng Kỳ nhìn Phan Chỉ Quân "Mẹ, mẹ có phải hy vọng con gả cho Tần Hiên hay không?"
Phan Chỉ Quân trầm mặc một hồi, mới thở dài nói: "Nếu như có thể mẹ dĩ nhiên là muốn tìm cho con một người ưu tú giống như Lưu Tinh Trì, lại đồng thời người đó có gia thế bối cảnh cường đại, nhưng tình huống trước mắt không cho phép, người như vậy đi đâu mà tìm a?"
"Mẹ đồng ý con gả cho Tần Hiên, nguyên nhân lớn nhất là mẹ chắc chắn một điều đó chính là Thi hành nhất định sẽ nâng đở Tần Hiên."
"Cô con lợi hại đã nhiều năm cũng không thoát ra khỏi lòng bàn tay Thi hành, Diêu gia thủy chung là chỗ dựa lớn nhất của cô con, cũng giống vậy là người Thi hành kiêng kỵ nhất."
"Thật ra thì hắn kiêng kỵ, cũng không phải là kiêng kỵ thế lực Diêu gia, mà là kiêng kỵ vì cô con sử dụng Diêu gia, nâng đở Tần Mạc vượt qua khỏi trong tay hắn, nếu như con gả cho Tần Hiên, như vậy Diêu gia sẽ khác, đây là điều mà Thi hành muốn thấy nhất, hắn muốn quyền thế Diêu gia nhưng không nghĩ để cho Diêu gia rơi vào trong tay cô con hiểu không?"
Trên mặt Diêu Mộng Kỳ lộ ra biểu tình suy nghĩ.
* * *
Cố Vân Tịch nghỉ ngơi hai ngày vừa vặn cùng Lục Hạo Đình làm giải phẫu, ngày thứ hai hai người chuẩn bị xong liền đi tới viện quân y.
Công việc giải phẫu chuẩn bị đã xong toàn bộ, Chu Minh mang trợ thủ hắn, còn có mọi người đang chờ, Lục Hạo Đình sau khi đến liền trực tiếp chuẩn bị vào phòng giải phẫu.
Cố Vân Tịch đổi quần áo cũng đi theo mọi người cùng nhau đi vào.
Trong phòng giải phẫu, mọi người đều bận rộn chuyện mình, căn bản là không có người quản Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch cũng không cần ai quản, tâm tư cô đều ở trên người Lục Hạo Đình.
Kiếp trước anh Hạo Đình chắc trải qua cuộc giải phẫu này, chẳng qua là cô không biết mà thôi.
Kiếp trước không có sao, như vậy đời này chắc không có sao!
Cô sẽ ở chỗ này nhìn, tùy thời bảo vệ hắn!
Chu Minh cũng không có xem cô như học sinh nhìn, có thể nói toàn bộ quá trình không để ý Cố Vân Tịch.
Giải phẫu tiến hành được một nửa thời điểm, trợ thủ Chu Minh một cô gái rất đẹp trẻ đi tới đối với Cố Vân Tịch nói: "Đứng qua một bên, chớ cản trở!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.