Âm thanh từ máy sấy tóc phát ra trong phòng tắm đánh thức Hàn Vi khỏi giấc ngủ, cô gắng gượng thân thể đang ê ẩm của mình ngồi dậy, trên người chỉ đắp mỗi chiếc chăn bông dày. Ánh nắng hắt vào giường tới chói chang, sáng bừng cả căn phòng rộng lớn.
Hàn Vi đưa mắt nhìn quanh dưới sàn nhà đang ngổn ngang với đống quần áo, khơi gợi lại cảnh tượng nóng bỏng của đêm hôm qua. Cô ôm đầu, tự thấy bản thân mình thật đáng xấu hổ.
Làm sao đối mặt với anh như bình thường đây? Những hình ảnh đó cứ như cuộn phim tua đi tua lại lướt qua trong đầu cô, chân thật đến nỗi chỉ nghĩ lại thôi cũng khiến cho cả hai gò má cô nóng rực.
Vừa lúc tiếng cửa mở vang lên, Mặc Đình Khâm bước ra khỏi phòng tắm chỉ với chiếc khăn bông quấn ngang hông người. Để lộ cơ bụng sáu múi chắc khoẻ và thân hình đẹp như tạc.
Anh mở tủ, lấy ra bộ vest đã được treo gọn gàng theo từng màu sắc, bước trở vào khu thay đồ cạnh bên. Lúc thay xong, trên người đã chỉnh chu với chiếc áo sơ mi trắng phẳng phiu và quần tây màu xám trung tính được cắt may theo tỷ lệ chuẩn của cơ thể anh.
"Hôm qua...." Hàn Vi ngập ngừng định giải thích với anh về chuyện ở bữa tiệc, nhưng chưa kịp nói hết câu thì anh đã lên tiếng trước.
"Cô định hỏi tôi về chuyện hôm qua sao? Cô nên nhớ cô đang có bổn phận gì ở đây. Tôi chỉ xem cô như vật để giải toả nhu cầu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sau-man-kich/2814733/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.