Bắc Hàn ho nhẹ một tiếng '' E hèm.....em thích vậy lấy bộ này đi '' anh nhìn cô nhân viên bên cạnh.
Bắc Ly đứng bên cạnh Lưu Ninh nói thầm với cô '' Bắc Hàn nó không có gì ngoài tiền đâu em cứ mạnh tay lên, thích cái nào thì cứ lấy đi, 10 phút đổi một bộ cũng được ''
Lưu Ninh bắt đầu cảm thấy người có tiền thật đáng sợ cô cười trừ.
Buổi chọn đồ kết thúc những bộ trang phục được chọn sẽ được họ đóng gói và gửi về nhà.
Mọi người vừa trò chuyện vui vẻ vừa rảo bước ra chỗ để xe.
Lưu Ninh đẩy anh ra xe trong lòng dấy lên sự tò mò về chuyện của anh, không biết anh đã trải qua điều gì để ra nông nỗi này ''
Cô đang chìm trong cơn suy nghĩ chợt nghe Bắc Hàn nói '' Không cần đỡ tôi đâu để họ làm là được em lên xe đi ''
Lưu Ninh có chút khó hiểu, cô ngẩng đầu lên thì hóa ra cô đã đẩy anh đến xe mải suy nghĩ khiến cô cũng không nhận ra điều ấy.
Chiếc xe lần nữa lăn bánh nhưng tâm trạng của Lưu Ninh tươi tắn hơn hẳn không còn nét ủ dột lúc sáng.
Lưu Ninh nhìn sang Bắc Hàn không ngăn được cơn tò mò mở lời hỏi '' Chân của anh...không biết anh đã trải qua điều gì ''
Bắc Hàn quay sang nhìn Lưu Ninh '' Cô bắt đầu lo rồi sao....cưới một người tàn tật cũng thật khó cho cô ''
Lưu Ninh thở dài '' Anh có thể ngừng áp đặt suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748965/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.