Thậm chí không thèm hỏi lí do là gì mà lại muốn tôi đòi tiền lại, anh ta hoàn toàn không xem người nhà tôi ra gì, tôi thực sự chịu đựng quá đủ rồi, một người chồng thế này thì cần làm gì?
Bỏ đi, tôi cũng không cần ảo tưởng rằng chồng tôi sẽ thay đổi nữa, tốt nhất là nên qua nhà chị, qua một ngày đỡ một ngày, mặc dù tôi cũng không muốn ngày nào cũng đối diện với anh rể.
Tôi vừa về đến nhà thì Mã Hàm Đông cũng về đến, anh ta đẩy cửa gọi to: “Uông Tử Mạt, cô ra đây cho tôi!”
Mẹ chồng tôi đang ngồi trên sô pha xem ti vi, nghe thấy thì giật thót mình: “Hàm Đông, chuyện gì thế?”
“Mẹ, Tử Mạt đem tiền cho người khác!” Mã Hàm Đông giận dữ gào lên, “Một trăm ngàn, cô ta lấy trộm đem cho người khác!”
“Cái gì?” Mẹ chồng tôi lập tức giận đến toàn thân run lẩy bẩy, “Đem cho người khác? Một… một trăm ngàn? Sao có thể…”
“Đó không phải người khác, đó là bố tôi!” Tôi nghiến răng, “Hơn nữa bố tôi chỉ mượn thôi, rồi sẽ trả!”
“Không được, không được là không được!” Mã Hàm Đông nắm lấy vai tôi lắc mạnh, “Đó là tiền của tôi, cô có quyền gì mà cho người khác mượn? Cô đã gả vào nhà chúng tôi rồi mà còn lo chuyện nhà mẹ đẻ, cô có bị bệnh không?”
Tôi giận sôi máu, đẩy mạnh Mã Hàm Đông ra: “Người bị bệnh chính là anh đấy! Tôi gả vào nhà các người thì phải đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ sao? Mẹ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sai-lam/2414749/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.