Kết hôn được một khoảng thời gian thì bố mẹ chồng trở về nhà của họ, chỉ còn tôi và An An ở nhà, tôi thường đưa con bé đi các lớp học thiếu nhi để nó làm quen với nhiều người, còn thường xuyên kể chuyện cho nó, con bé rất thích ở cùng tôi, dù đang làm việc riêng cũng cứ liên tục gọi mẹ, đáng yêu không chịu được.
Cảm giác này thật kì lạ, có một người dựa vào bạn, tin tưởng bạn, cho dù bạn có đi đâu thì cũng luôn có một cái đuôi bám theo, sẽ khiến bạn vừa cảm thấy vất vả nhưng lại vừa cảm thấy tràn đầy hi vọng cho tương lai.
Ngày tháng cứ thế trôi đi cho đến khi tôi lại có thai một lần nữa, lần thai kì này trải qua rất bình an, đến ngày sinh nở, bố mẹ chồng tôi và Thiên Phi lập tức đưa tôi đến bệnh viện.
“Sao rồi? Bác sĩ đều là những người giỏi nhất chứ?”
Tôi nghe tiếng mẹ chồng tôi nói chuyện với Thiên Phi ở bên ngoài, giọng nói vô cùng căng thẳng run rẩy.
Lần này tôi mang thai đôi nên bụng rất to, hơn nữa hiện giờ chỉ chưa đầy chín tháng mà đã có hiện tượng lâm bồn, thế nên mẹ chồng rất lo lắng.
Thiên Phi liền bảo: “Mẹ, mẹ yên tâm, trình độ y học của bệnh viện này là cao nhất, bác sĩ cũng là giỏi nhất, chắc chắn sẽ không sao đâu.”
“A di đà Phật, xin hãy phù hộ…” Mẹ chồng tôi trước nay là người không tin thần phật, nhưng bây giờ cũng bắt đầu niệm bồ tát, có thể thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sai-lam/2414699/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.