Buổi họp kết thúc, mọi người rời khỏi phòng họp, bây giờ chỉ còn lại Vương Cảnh Nghi và Lưu Tư Mỹ. Chứng kiến những sự việc đã diễn ra, Tư Mỹ không khỏi sợ hãi. Đến tận bây giờ mà cơ thể vẫn còn run lên vì hoảng sợ.
Tinh thần vẫn chưa lấy lại được, thì bất ngờ từ phía sau. Cảnh Nghi nhẹ nhàng đặt bàn tay lên vai, khiến cô giật bắn người. Tưởng chừng như trái tim cũng không còn ở trong lồng ngực.
Cảnh Nghi xoay chiếc ghế mà Tư Mỹ đang ngồi, sau đó bế cô ngồi lên người. Nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến nhưng có chút lành lạnh.
- Nô lệ ngoan... sợ lắm sao?
- Có một chút... nhưng tại sao họ gọi anh là ông chủ của Bạch Mê Dược. Đó không phải là tổ chức buôn bán chất kích thích nguy hiểm sao?
- Hừm... tổ chức của tôi nổi tiếng đến vậy sao? Cô có cảm thấy vui khi trở thành bà chủ của nó không?
- Vậy có nghĩa là...
- Đúng... tôi là ông trùm của tổ chức. Cô biết khôn thì ngậm cái miệng lại mà sống cho tốt, tôi sẽ không đối xử tệ với cô. Nếu căn cứ này bị phát hiện, người đầu tiên tôi chỉa súng vào đầu chính là cô. (D)
Cảnh Nghi rút súng ra và đưa nòng súng áp sát vào đầu cô. Anh ta đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô. Thật ra hiện tại cô là một quân cờ quan trọng, anh không có ý định trừ khử. Chỉ muốn thăm dò thái độ và đe dọa tinh thần, để cô giữ bí mật cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-nu-chu-nhan-dau-gia/3742057/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.