Mùa đông rét lạnh đã đến, đêm đến nhiệt độ càng lạnh thêm. Quá trình dời Sở Nghiên Cứu đã lục tục tiến hành, Thương Ngao Liệt đi tới đi lui trong dòng người gặp được lão giáo sư, anh gia tăng bước chân đi qua.  
Lão giáo sư vừa nhìn thấy anh đến, liên tục không ngừng nói: “May mắn tin tức của cậu tới kịp thời, thuốc bào chế gien của chúng ta vẫn còn.” 
Nói tới nguồn gốc tình báo của Thương Ngao Liệt, cũng thật thiệt thòi cho Vệ Tiên Sâm, tuy nói hắn đã sớm thoát ly tổ chức đặc công quốc gia, nhưng vẫn vì là bạn sinh tử của anh nên trở thành tình báo viên.  
Thời gian trước, Vệ Tiên Sâm nhận được tiếng gió, nói là một trong những căn cứ bí mật quốc gia nghiên cứu phát triển vũ khí sinh vật cảm thấy rất hứng thú đối với phương diện nghiên cứu bệnh tật gien di truyền trên tay Thương Ngao Liệt, hơn nữa đã phái đặc công cùng gián điệp lên kế hoạch trộm thành quả thuốc bào chế gien mới nghiên cứu phát triển của bọn họ.  
Biết được thời gian kẻ địch hành động rất có thể là hôm nay, Thương Ngao Liệt không thể ngồi chờ chết, bộ đội quốc gia phái đến cũng đã đuổi tới, đang giúp bọn họ an toàn rút lui. 
Thương Ngao Liệt nhìn một đồng nghiệp đang vùi đầu vận chuyển tư liệu và các dụng cụ, nói với lão giáo sư, “Tôi đi bên trong nhìn xem.” 
Phần lớn đồ chuyên chở đã xấp xỉ, Thương Ngao Liệt rất dễ dàng nhìn thấy bác sĩ Dư như cũ một thân một mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao/2105343/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.