Ra khỏi sảnh trước, Cố Vân Châu liền nắm lấy tay Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm cười nói: “Tối nay tiệc mừng công chắc nhiều lãnh đạo lắm nhỉ? Sao anh về sớm vậy?”
Cố Vân Châu ôn tồn nói: “Nếu không phải nể mặt lãnh đạo Cố (ông nội),anh với Chí Hoa còn chẳng muốn tham gia. Ăn vội cho xong, đi hết các thủ tục là chúng anh lấy cớ nghỉ ngơi rồi chuồn về.”
Bành Chí Hoa bước chân rất nhanh, nhìn căn phòng sáng đèn, anh quay đầu liếc nhìn Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm gật đầu.
Bành Chí Hoa vội vàng không thể chờ đợi mà gõ cửa.
Lưu Hân Nghiên vén tấm rèm cửa dày, mở cửa: “Anh Bành, anh về rồi?”
Trong phòng, bé Tĩnh Về nhìn thấy người lạ lại bắt đầu gọi mẹ.
“Mẹ ~” “Mẹ ~”
Lưu Hân Nghiên ôm con vào lòng: “Ba ba, đây là ba ba.” “Nhanh, gọi ba ba đi ~”
Tĩnh Về níu lấy cổ áo mẹ, tò mò nhìn Bành Chí Hoa. Bành Chí Hoa móc từ trong túi ra mấy viên kẹo, xòe lòng bàn tay ra dỗ dành đưa tới trước mặt con.
Lưu Hân Nghiên dỗ nhẹ: “Ngoan nào, gọi ba ba đi, có kẹo ăn.”
Bé Tĩnh Về nhìn chằm chằm vào mấy viên kẹo trong lòng bàn tay to, không cưỡng lại được sự cám dỗ, lí nhí gọi: “Ba ba ~”
Nụ cười hạnh phúc nở rộ trên mặt anh, bàn tay đẩy về phía trước, ra hiệu cho bé Tĩnh Về lấy, tay kia lại thò vào túi: “Có, ba còn nữa, anh mang cả đĩa kẹo ở tiệc mừng công về đây rồi.”
Bé Tĩnh Về dùng hai tay vơ lấy kẹo trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004728/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.