Kiều Giang Tâm còn chưa kịp lên huyện Ninh, đã nhận được điện thoại của Cố Vân Châu.
“Cái gì? Anh nói anh muốn đến đón em á?”
“Tốt quá tốt quá, vừa lúc Vương phó viện trưởng cũng đang nhớ anh đấy, nếu anh rảnh thì qua đây đi.”
Bốn giờ chiều, Cố Vân Châu liền đến huyện Ninh.
Kiều Giang Tâm đã một thời gian không gặp Cố Vân Châu, thấy anh từ ga tàu hỏa đi ra liền chạy chậm đến, chủ động nắm lấy tay anh.
Ngẩng đầu nhìn anh, “Anh Cố ~”
Cố Vân Châu thấy Kiều Giang Tâm cười rạng rỡ, khuôn mặt cương nghị lạnh lùng tức khắc dịu xuống, mày mắt giãn ra.
Bàn tay siết chặt lại tay nhỏ của cô, không buông.
“Em đi bộ đến à?”
“Không phải, em đạp xe đến, đang để ở nhà gửi xe đằng trước, đúng rồi sao anh lại được nghỉ, chẳng phải mới về đơn vị cách đây không lâu sao?”
Cố Vân Châu cười cười, “Ừ, lần này được nghỉ ba ngày, có thể ở bên em.”
Nghĩ nghĩ, để tránh cái bóng đèn Lưu Hân Nghiên làm phiền, Cố Vân Châu nói, “Tối nay ăn cơm xong, anh đưa em đi xem phim nhé.”
Kiều Giang Tâm nghiêng đầu, cùng anh nhìn nhau cười, “Vâng, chúng ta ăn tối sớm một chút.”
Cố Vân Châu dứt khoát bước lên xe đạp, vững vàng nắm lấy tay lái, “Lên đi, anh đèo.”
Kiều Giang Tâm định ngồi yên sau, Cố Vân Châu giữ cô lại, dùng ánh mắt ra hiệu thanh ngang phía trước, “Ngồi đây này.”
Nói xong, cánh tay săn chắc vớt một cái, dễ dàng bế bổng Kiều Giang Tâm nhỏ nhắn đặt lên gióng xe phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004715/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.