Lưu A Phương đáp, “Giang Tâm, trong nhà vẫn còn tiền, lần trước trong điện thoại không phải mày bảo muốn hùn hạp làm ăn gì đó ở Tế Châu sao?”
“Mày có đủ tiền không? Nhà mình tạm thời không cần dùng tiền gấp, lương thực rau cỏ cơ bản đều là nhà mình tự trồng, tiền hàng bên ông chủ Lưu cũng thân quen rồi, ổng nói có thể cho thiếu trước. Mày mà cần tiền thì cứ nói với nhà, đừng khách khí.”
Kiều Giang Tâm vội vàng xua tay, “Đủ dùng mà mẹ, đủ dùng ạ.”
Lưu A Phương lại nói, “Đúng rồi, cái nhà lần trước được đồng chí Cố giúp đỡ ấy, họ mang lễ đến cửa cảm ơn đấy.”
Kiều Giang Tâm nghe không hiểu, “Nhà nào ạ?”
Tần Tuyết nói, “Là nhà mẹ đẻ của Trì Tố Trân đấy, lần trước bà ta phóng hỏa còn gì? Lúc đó nhà họ tang gia bối rối, người c.h.ế.t, nhà cháy, nên chưa lo được, bây giờ chôn cất người xong xuôi, con cái cũng xuất viện, nhà cửa tạm ổn, họ liền tìm đến cửa.”
“Họ cũng không biết tìm đồng chí Cố ở đâu, nghe nói là người nhà mình nên để lại một cặp rượu, mấy hộp đồ hộp trái cây, còn chặt cả một cái đùi lợn (móng giò liền đùi chừng mươi cân).”
“Đồng chí Cố đi Tế Châu rồi, bọn chị cũng không liên lạc được, nên định mang đồ qua cho ông Trình, nhưng ông Trình cũng về quê mất, đồ đành để ở nhà mình, thịt lợn bọn chị sợ hỏng nên làm khô rồi, lát nữa nếu em lên Tế Châu thì mang đi cho cậu ấy.”
Kiều Giang Tâm lại nắm được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004712/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.