Cao Vinh càng nghĩ càng thấy kế này khả thi.
Nếu không muốn nuôi con người khác, thì bắt nó phá đứa bé đi, rồi nói với bên ngoài là Lưu Hân Nghiên bị sảy thai nên tổn thương thân thể, không thể sinh con được nữa. Nhà họ Âu Dương không chê nó, còn mang tiếng là nhân nghĩa.
Nhưng chuyện này phải từ từ tính toán mới được, không thể để lộ tiếng gió. Mặt khác, bà ta còn phải thăm dò ý tứ của Nhược Phi.
Ngày hôm sau, Cao Vinh mang quầng thâm mắt đến thẳng quân y viện tìm Âu Dương Nhược Phi.
Âu Dương Nhược Phi nhìn mẹ mình, trong mắt thoáng qua vẻ u ám: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”
Cao Vinh nhìn trái nhìn phải ngoài cửa, đóng chặt cửa phòng lại, lúc này mới kéo Âu Dương Nhược Phi, nhỏ giọng hỏi: “Nhược Phi, con nói thật cho mẹ biết, con đối với con bé Hân Nghiên...”
Âu Dương Nhược Phi vội nói: “Mẹ, mẹ lại lôi Hân Nghiên vào làm gì? Con đã hủy hôn với cô ấy rồi, đời này không có duyên phận. Hơn nữa cô ấy đã có đối tượng, bây giờ còn có con. Đời này, con với cô ấy không thể nào đâu.”
Miệng thì nói vậy, nhưng vẻ mặt Âu Dương Nhược Phi lại đầy tiếc nuối. Biểu cảm đó rõ ràng nói cho Cao Vinh biết, trong lòng anh ta chưa hề buông được Lưu Hân Nghiên.
Tim Cao Vinh nhói lên. Bà ta không ngờ trong lòng con trai mình thật sự có con bé đó.
“Nhược Phi, mẹ đau lòng con quá. Nếu mẹ biết sẽ ra nông nỗi này, lúc trước mẹ đã không...”
Âu Dương Nhược Phi vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004704/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.