Thấy Kiều Giang Tâm khóc, Triệu Tuyết cũng òa khóc theo: “Hu hu hu... Đồng chí lãnh đạo ơi, là bọn họ ức h.i.ế.p người quá đáng, ỷ thế h.i.ế.p người! Vừa vào cửa đã kiếm chuyện, vừa mắng chúng tôi lòng lang dạ sói, vừa bôi nhọ chúng tôi bẩn thỉu, còn hắt cả nước trà lên người tôi nữa. Trong quán không thiếu khách hàng có thể làm chứng đâu...”
Lưu Hân Nghiên vốn đã tự trách, đợi khách về gần hết cũng đi tới, nghe Kiều Giang Tâm và Triệu Tuyết khóc lóc kể lể, cô cũng bắt đầu lau nước mắt.
“Đều là lỗi của tôi, tôi muốn đến quân khu tìm đồng chí lãnh đạo làm chủ, tại sao các người lại ức h.i.ế.p tôi như vậy, hu hu hu hu ~
Tôi và anh Bành đã nộp báo cáo kết hôn, đã thông qua lãnh đạo đàng hoàng rồi. Ngày chúng tôi đi đăng ký thì anh Bành phải nhận nhiệm vụ khẩn cấp. Chuyện này người ở đơn vị cũ của chúng tôi đều biết, anh Bành và tôi là tự do yêu đương. Các người nhân lúc anh Bành không có nhà, hết người này đến người khác kéo đến ức h.i.ế.p tôi.
Bố mẹ tôi vì nước hy sinh, chồng tôi vì tổ quốc, vì nhân dân mà đang ở tiền tuyến liều mạng, các người lại nhân lúc anh ấy không có nhà, chạy đến trước mặt tôi sỉ nhục tôi ngoại tình, sỉ nhục con của anh ấy là con hoang, còn đến tận nơi tôi làm việc để gây sự, muốn bức tử tôi.
Tôi muốn tìm lãnh đạo làm chủ cho tôi, hu hu hu, tôi muốn xem quân khu có quản chuyện này hay không...”
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004700/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.