Thấy Cố Vân Châu động đũa, mọi người mới dám ăn. Nhưng không ai dám nói gì, sợ Cố Vân Châu lại đứng dậy bỏ đi. Cố nhị thẩm Lý Thu Bình đúng là người khéo léo. Bà ta múc một bát canh gà đưa cho Cố Vân Châu. “Đến đây, Vân Châu. Nhị thẩm múc cho em bát canh. Ăn một cái cánh gà, chúc cho cháu trai ưu tú nhất của Cố gia chúng ta, giang cánh bay cao!” Cố Vân Châu ngẩng đầu: “Cảm ơn nhị thẩm.”
Chỉ một câu nói của anh, không khí lập tức nhẹ nhõm hẳn. Cố Hồng Bân vội khen: “Nhà lão Nhị đúng là biết nói chuyện, tay nghề nấu nướng cũng tốt.” Lý Thu Bình nhanh chóng bắt lấy: “Vậy sao? Hồng Vũ (chồng bà),mau múc canh cho ba nếm thử. Em cố ý hầm nhạt muối cho hợp khẩu vị của ba đấy.” Cố Khánh Dũng cũng nể mặt, húp một ngụm: “Ừm, không tệ. Vất vả cho con rồi.”
Lý Thu Bình vui ra mặt, lập tức kéo sang người khác: “Ấy, Yên Yên (vợ Cố Hồng Lâm) cũng bận cả ngày. Món cá kia là Yên Yên chưng đấy ạ.” Cố tam thẩm Lâm Yên vốn tính thật thà, bị nhắc tên liền đỏ mặt, vội xua tay: “Không có, em làm không…” Lý Thu Bình ngắt lời: “Yên Yên, mau gắp cho ba một miếng cá. Chúc ba làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, như cá gặp nước.”
Lâm Yên run rẩy gắp một miếng cá ngon nhất cho Cố Khánh Dũng. Cố Vân Phân (con gái nuôi nhà Tam) vội nói: “Gia gia, cá nhảy Long Môn, phúc thọ song toàn.” Cố Khánh Dũng gật gù: “Nhà lão Tam cũng không tệ, dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004632/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.