Trần Hữu Lượng không nhẫn nhịn như trước đây, bởi vì ông ta thực sự đã quá mệt mỏi rồi.
Gánh nặng trước kia đè trên vai Xa Kim Mai, bây giờ toàn bộ đều chuyển sang vai ông ta. Ông ta, cũng giống như Xa Kim Mai khi trước, đang bức thiết cần một người đến san sẻ nỗi khổ của cuộc sống.
Ông ta nện mạnh cái chén xuống bàn, đứng phắt dậy, gào về phía Trần Văn Đức: “Ngươi nói trong sách có nhà vàng, có ngọc, vậy ngươi mang ra đây cho ta xem! Sách có thể vượt giai tầng, ta cũng đâu thấy ngươi mang chúng ta vượt qua đâu? Ngược lại, một cái nhà tử tế đều bị ngươi làm cho tan nát!
Thứ tốt còn có thể đến lượt đám dân đen chúng ta sao? Nếu như ngươi nói sách thật sự có thể mang chúng ta vượt giai tầng, thì cái thứ đó đã sớm trở thành cấm vật rồi!”
Trần Văn Đức cãi lại Trần Hữu Lượng: “Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy! Ngươi chỉ cần cho ta một năm thời gian, không, chỉ cần nửa năm thôi, ta có thể mang các ngươi vượt giai tầng, chỉ cần cuốn 《 Trèo Lên 》 của ta được phát biểu...”
Trần Hữu Lượng với vẻ mặt xui xẻo cắt ngang lời hắn: “Nửa năm, nửa năm! Trước đây ngươi cũng nói với mẹ ngươi như vậy. Mẹ ngươi cũng đã đợi ngươi nửa năm, ngươi cho chúng ta thấy được cái gì? Ngươi tưởng ta giống mẹ ngươi, sẽ ngây thơ tin lời ngươi nói sao?
Chúng ta nuôi ngươi ăn học đại học, ngươi không báo đáp chúng ta thì thôi, ngươi còn làm cho cái nhà này tan nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004600/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.