Âu Dương Nhược Phi vừa dứt lời, bá bá bá, tầm mắt của Kiều Giang Tâm, Cố Vân Châu, Vương phó viện trưởng đều dừng ở trên người nàng.
Nghĩ đến giữa mình cùng Âu Dương Nhược Phi, xác thật cần phải nói rõ ràng, Lưu Hân Nghiên căng da đầu nói: “Vừa lúc, ta cũng có chuyện muốn cùng ngươi nói.”
Hai người một trước một sau, đi tới cửa thang lầu bên ngoài.
...
Trong phòng, Vương phó viện trưởng cùng Kiều Giang Tâm vẻ mặt hóng hớt ghé vào cạnh cửa, sau đó rón ra rón rén theo ra tới.
Cố Vân Châu cũng muốn xuống giường.
Kiều Giang Tâm quay đầu lại trừng hắn: “Ngươi liền an phận điểm. Đợi lát nữa ta truyền tin tình báo cho ngươi.”
Cố Vân Châu đáng thương nói: “Bành Chí Hoa kia tiểu tử canh giữ mười mấy năm, chúng ta phải giúp hắn nhìn một chút. Ăn của hắn không ít thịt lừa đâu.”
“Biết rồi!”
...
Âu Dương Nhược Phi đứng lại, nghiêm túc nhìn Lưu Hân Nghiên. Nửa năm không gặp, Lưu Hân Nghiên giống như còn mập lên không ít, căn bản không có vẻ gì là khổ sở.
Hắn nhẹ giọng nói: “Em đổi chỗ ở sao cũng không nói với ta một tiếng? Ta còn tưởng rằng em nhận được thư của ta.”
Lưu Hân Nghiên trào phúng kéo kéo khóe miệng: “Ta sao lại chưa nói? Thư đã viết, lần trước trở về ăn sinh nhật Cố lão gia gia cũng nói với ngươi. Hơn nữa có hai phong thư, là đổi địa chỉ rồi mới gửi cho ngươi. Phàm là ngươi đối với chuyện của ta để tâm dù chỉ một phân, đều không đến mức không biết địa chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004574/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.