Cũng không biết Vương phó viện trưởng làm thế nào, vội vội vàng vàng mà còn đặt được bốn vé giường nằm.
Bốn giường nằm vừa lúc ở trong một khoang. Suy xét đến thân thể Cố Vân Châu không tốt, Vương phó viện trưởng tuổi lại lớn, cho nên Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên để hai người đàn ông ở giường dưới, hai cô gái thì leo lên giường trên.
Mới vừa lên tàu, Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên đều thực hưng phấn. Cũng không leo lên giường trên, mà ngồi ở giường dưới, ghé vào trên cửa sổ nhìn cảnh sắc không ngừng lùi lại bên ngoài.
Cố Vân Châu ngồi ở phía sau Kiều Giang Tâm, an tĩnh nhìn Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên ríu rít.
“Hân Nghiên tỷ, ngươi đi qua Kinh Đô chưa?”
“Chưa đi qua. Bất quá kia chính là thủ đô của tổ quốc chúng ta, nhất định phồn hoa hưng thịnh.”
“Chưa đi qua nhưng ta xem qua không ít báo chí, nghe nói buổi tối bên ngoài đều náo nhiệt lắm, không ít ngõ nhỏ còn có rất nhiều đồ ăn ngon.”
“Thật à? Vậy chờ tới nơi, chúng ta đi ra ngoài đi dạo. Đúng rồi, đại viện chúng ta có một tiểu lãnh đạo đoàn văn công, phía trước lên Kinh Đô tham gia biểu diễn hay thi đấu gì đó, mang về một kiện áo khoác vải nỉ, đẹp lắm.”
“Nếu là không đắt ta cũng mua một kiện, chính là loại trong điện ảnh mấy người hoạt động ngầm hay mặc ấy, che tới cẳng chân, còn có thể thắt eo, phối với giày cao gót tôn dáng lắm, đi lên kêu căng căng, phải gọi là đẹp.”
Vương phó viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004569/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.