Trần Văn Đức hiểu ý Xa Kim Mai, nghĩ đến tình cảnh hiện tại, hắn thực sự có ý muốn thoát khỏi Trì Tố Trân. Suy nghĩ một lát, hắn chần chừ nói: “Nhưng nó còn đang mang thai, đó cũng là con của con mà.”
Xa Kim Mai vỗ vào tay Trần Văn Đức: “Ai da, con của nhà chúng ta mà nó muốn mang đi là mang đi được à? Hơn nữa, dù nó có mang đi thật, con muốn sinh bao nhiêu mà chẳng được?” “Mẹ nói cho con biết, con cứ đừng cho nó sắc mặt tốt. Chúng ta bên này lại tác động thêm một chút, làm cho nó tự mình không chịu nổi mà bỏ đi, đến lúc đó chúng ta còn có thể nói ra ngoài, là nó chê nhà chúng ta nghèo nên bỏ đi. Nó đi rồi, tiếng xấu nó cũng mang đi, mẹ lại ra ngoài rêu rao một ít chuyện nó không an phận, con sẽ không bị dính chút tai tiếng nào.”
Trần Văn Đức lắc đầu: “Nó không phải loại tính cách chỉ biết chịu đòn không phản kháng đâu.” Trì Tố Trân dạo này cứ như một mụ đàn bà chanh chua, đừng nói là dịu dàng như nước, mà ngay cả một câu nói chuyện bình thường cũng không có, toàn là c.h.ử.i bới. Một cái nhà bị cô ta làm cho gà ch.ó không yên, lần trước còn về nhà mẹ đẻ gọi viện binh đến náo loạn. Trần Văn Đức nói: “Nó thay đổi rồi, trở nên vô lý, thô tục và đanh đá, nếu thật sự làm ầm lên, nó nhất định sẽ kéo c.h.ế.t con. Hơn nữa, chúng ta còn phải lo bên nhà họ Trì nữa. Nhà họ Trì tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004526/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.