Lúc Cố Vân Châu dẫn người chạy đến nhà khách, Văn Đồng và Từ Tử Tình đã chạy mất. Hắn chỉ lấy được thông tin đăng ký trọ của hai người ở quầy lễ tân nhà khách.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đại Vương cuống lên, sợ người của tiệm Thực Hương sẽ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu mình. “Chúng ta, chúng ta ra bến xe chặn họ, họ nhất định sẽ đi xe, chúng ta đuổi theo…”
Cố Vân Châu lạnh lùng liếc Đại Vương một cái: “Đuổi cái gì? Dù có đuổi kịp thì sao? Cậu có bằng chứng chứng minh là họ sai cậu đi không? Chuyện này nếu thật sự làm rùm beng lên Cục Công An, bọn họ chưa chắc đã sao, nhưng hai đứa nhóc các cậu thì chắc chắn có chuyện! Tuổi còn nhỏ không lo học hành, lại đi làm cái chuyện ngồi tù này.”
Đại Vương cúi đầu không dám lên tiếng, mặc cho Cố Vân Châu mắng mỏ.
Nhìn bộ dạng này của Đại Vương, Cố Vân Châu bỗng nhớ đến bản thân mình ngày xưa cũng từng cúi đầu chịu ông nội răn dạy. Anh dịu giọng: “Bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười sáu tuổi rưỡi.”, Đại Vương nói lí nhí.
“Tên là gì?”
“Vương Mãn Phúc.”
Cố Vân Châu nhìn vóc dáng của hắn từ trên xuống dưới: “Vừa rồi cậu nói cậu cầm đồ từ Thực Hương chạy một mạch đến đây, rồi lại chạy một mạch về?”
Đại Vương không dám ngẩng đầu, khẽ “ừm” một tiếng.
Cố Vân Châu chắp tay sau lưng đi về, thằng nhóc này không đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004521/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.