Từ Tử Tình đảo mắt, "Hay là con nhỏ nhà quê đó chê giá thấp, cố tình làm bộ làm tịch với chúng ta?"
Văn Đồng lắc đầu, giọng điệu ghét bỏ: "Anh thấy không giống, cứ như đứa chưa trải sự đời, coi hai cái công thức nước lèo nhà quê đó như báu vật, dầu muối không ăn, đúng là cổ hủ."
"Vậy cứ thế bỏ qua à?", Từ Tử Tình khẽ hỏi.
Văn Đồng thở dài: "Không đồng ý thì biết làm sao. Hôm nay anh đã thử đề nghị, anh bỏ vốn mở tiệm ở Quảng Châu, bảo nó lấy hai công thức đó góp cổ phần chia hoa hồng, thế mà nó cũng không chịu, đúng là ngu xuẩn."
"Thôi, nếu việc không thành thì mau về đi, không lúc anh vắng nhà, lão Cả lão Hai lại mách lẻo với ông cụ."
Từ Tử Tình thấy Văn Đồng sa sút tinh thần, làm nũng lắc lắc vai anh ta: "Thôi mà, chẳng phải chỉ là hai công thức nước lèo sao, xem anh phiền não kìa. Chuyện này em nghĩ cách cho..."
Nửa đêm cuối thu, sao giăng đầy trời, ánh trăng sáng tỏ rọi xuống mặt đất. Trừ bệnh viện xa xa còn hắt ra ánh đèn, cả con phố đã chìm vào giấc ngủ.
Hai bóng đen lượn lờ trước cửa tiệm Thực Hương một lúc, một người móc con d.a.o nhỏ từ trong túi ra, lách vào khe cửa.
Then cửa gỗ vang lên một tiếng "cạch" rất nhỏ.
"Két~"
Phòng trong, Kiều Giang Tâm và mọi người bận rộn cả ngày đang ngủ say.
Tiểu Ngư đang lim dim ngủ gật ở sân sau đột nhiên mở mắt, vểnh tai lên nghe ngóng, sau đó nghiêng đầu sủa hai tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004518/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.