Bành Chí Hoa đi rồi, bệnh viện quân y vẫn còn xôn xao bàn tán.
Không ít y tá trẻ hâm mộ vây quanh Vu Hồng Hồng, “Hồng Hồng, người vừa rồi là bệnh nhân cậu chăm sóc trước đây à?”
“Hồng Hồng, cậu lợi hại thật đấy, bệnh nhân còn mang cả cờ thưởng đến bệnh viện tặng cậu.”
“Đúng vậy, Hồng Hồng của chúng ta làm việc vẫn luôn tận tâm tận lực, hết lòng vì bệnh nhân, người ta đều ghi nhớ trong lòng. Chúng ta phải học tập Hồng Hồng mới phải. Ôi chao, đúng là hâm mộ c.h.ế.t đi được, xem ra giải thưởng ưu tú tháng này lại là của Hồng Hồng rồi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vu Hồng Hồng mặt mày tươi rói đón nhận những lời khen tặng, trong đầu lại cố gắng lục tìm ký ức về Bành Chí Hoa. Nhưng cô nghĩ mãi cũng không tài nào nhớ ra nổi, mình đã “quên mình vì người” với Bành Chí Hoa từ khi nào? Quên mình vì người, cô thật lấy làm kiêu ngạo.
Cũng đang ngơ ngác không kém là Âu Dương Nhược Phi. Người khác không biết Bành Chí Hoa, chứ hắn thì biết.
Một gã thô lỗ, tính tình nóng nảy, vô học.
Nhìn lá cờ thưởng “Đại ái vô cương” trong tay, hắn nghĩ mãi không thông Bành Chí Hoa lại lên cơn gì.
Vu Hồng Hồng vui vẻ ôm túi đường vào văn phòng Âu Dương Nhược Phi, rất nhiệt tình chia một nửa cho hắn.
“Bác sĩ Âu Dương, đây là tấm lòng biết ơn chân thành nhất của bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004497/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.