“Ngày mai tôi phải lên thành phố một chuyến, tìm chỗ làm bảng hiệu, còn phải đi mua chăn đệm trải giường.
Các anh thì sao? Có cần chuẩn bị gì không?” Kiều Giang Tâm thu dọn sổ bút, hỏi Cố Vân Châu.
Cố Vân Châu không chút do dự: “Chúng tôi cũng lên thành phố. Đồ đạc của chú tôi ở đây sau này có khi còn về dùng, nên không mang đi. Lên đó chúng ta mua đồ mới luôn, cũng không tốn bao nhiêu tiền.”
Gần đến ngày khai trương, Kiều Giang Tâm bận tối mày tối mặt ở trên thành phố.
Mà ở thôn Cao Thạch, chuyện ồn ào của nhà lão Kiều cũng đã bị một tin đồn khác đè bẹp.
Kiều Giang Tâm còn chưa vào cửa, đã nghe thấy giọng nói oang oang của bà thím Ngưu:
“Thật đó! Chốt rồi! Ngày cưới định vào rằm này.
Xuân Mai (mẹ Kiều Giang Tâm) mới than với tôi xong, bảo thằng Trần Hữu Lượng (bố Trần Văn Đức) mặt dày mày dạn qua nhà nó vay tiền. Vừa mở miệng là hỏi vay một trăm.
Xuân Mai nói, nhà đó vừa mượn quần áo, vừa vay tiền, không biết còn tưởng nhà nó cưới vợ chứ.”
Kiều Giang Tâm khựng bước, giọng điệu đầy hưng phấn: “Bà Ngưu, bà nói gì? Trần Văn Đức muốn kết hôn?”
Có lẽ giọng Giang Tâm kích động quá, Lưu A Phương và Tần Tuyết đồng thời quay đầu nhìn cô.
“Sao vậy Giang Tâm? Trần Văn Đức kết hôn, con... con không vui à?” Lưu A Phương dè dặt hỏi.
Kiều Giang Tâm cười hắc hắc, ngồi phịch xuống bên bàn: “Con vui chứ! Sao lại không vui! Kết hôn là tốt rồi, để khỏi tai họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004439/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.