Trì Tố Trân ở trong bếp, nghe ngóng tình hình bên ngoài, không thể nào bình tĩnh nổi, lập tức xông ra. “Bố mẹ, không phải lúc trước chúng ta đã nói rồi sao? Sao bây giờ bố mẹ lại đổi ý? Con và Văn Đức là thật lòng yêu nhau, những thứ khác con đều không quan tâm, con chỉ cần con người anh ấy thôi!”
Thấy Trì Tố Trân xông ra, Trần Văn Đức cũng đi theo ra ngoài. Hắn là người có ăn có học, tự cho mình là thanh cao, không màng tiền bạc, mà ngược lại coi trọng thể diện, hắn không muốn vì chút lợi lộc này mà tranh cãi làm mất mặt. 500 đồng mà thôi, cũng không nhiều, hắn không phải loại người tính toán chi li, nhỏ mọn quê mùa. Hơn nữa, 500 đồng này cũng thể hiện sự coi trọng của hắn đối với Tố Trân. Đến thằng 'Bệnh Chốc Đầu' nhà họ Kiều cưới một bà vợ nạ dòng còn mang theo con riêng, người ta cũng đưa 200, chẳng lẽ hắn, một sinh viên đàng hoàng, lại phải chịu lép vế trước thằng 'Bệnh Chốc Đầu' đó sao? Trần Văn Đức hào phóng nói: “500 thì 500, con đồng ý.” Cái giọng điệu đó, cứ như là hắn có cả trăm vạn trong tay, tùy tiện mua mớ hoa quả 500 đồng vậy.
Xa Kim Mai tức đến thiếu chút nữa ngất xỉu: “Văn Đức, đó là 500 đồng đó, nhà mình lấy đâu ra 500? Con có bức c.h.ế.t bố mẹ thì chúng ta cũng không moi ra được 500 đâu!”
Trần Văn Đức nói toàn những lời đạo lý: “Hiện tại không có không có nghĩa là sau này không có. Trong lòng con, Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004421/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.