Lúc Kiều Giang Tâm từ nhà ông Trình trở về, trong nhà chính đang rộn rã tiếng cười nói. Ngay cả Lưu A Phương, người luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, âm lượng cũng vang hơn mấy phần. “Thật sự không có việc gì sao? Không ai hỏi các cô chú sao? Vậy thì tốt quá.”
Lúc Kiều Giang Tâm đi vào, mọi người đang ngồi quây quanh bàn, trên bàn là hai cọc tiền được xếp ngay ngắn. Tờ lớn nhất là hai tờ năm đồng, nhiều tiếp theo là hai đồng và một đồng, còn lại tất cả đều là tiền giấy và tem phiếu, cả hai cọc đều rất dày.
Người đầu tiên nhìn thấy Kiều Giang Tâm là Tần Tuyết, bà hưng phấn nói: “Giang Tâm con về rồi, con biết sáng nay chúng ta bán được bao nhiêu tiền, bao nhiêu hàng không?” Tần Tuyết kích động giơ một bàn tay lên: “Lãi ròng đã 50 mấy rồi, tiền của mẹ với của ba con cộng lại, gần 80 đó. Bọn ta vừa mới tính đi tính lại mấy lượt, không sai, lãi ròng 51 đồng 7 hào 2 xu. 50 mấy đồng đó con ơi, trời đất ơi, còn kiếm tiền hơn cả công nhân chính thức.”
Tần Tuyết càng nói càng hưng phấn: “Công nhân chính thức một tháng cũng chỉ được ba mươi mấy đồng, đó là cả tháng đó, chúng ta đây chỉ mới một buổi sáng, một buổi sáng thôi. Giang Tâm, con nói xem nếu buổi chiều chúng ta lại đi một chuyến nữa, có phải một ngày được hơn 100 đồng không? Cứ theo đà này, nhà chúng ta chẳng phải sẽ trở thành hộ vạn nguyên ở Ninh huyện sao!”
Tần Tuyết đang nói, đột nhiên nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004358/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.