Thời buổi này vật tư khan hiếm, giao thông lại không tiện. Kể cả lặn lội ra đến Hợp tác xã, thứ mình cần cũng thường xuyên hết hàng.
Vừa mệt vừa mất thời gian, mà chưa chắc đã mua được.
Cho nên, lần đầu tiên Kiều Giang Tâm dẫn mọi người đi bán hàng vô cùng thuận lợi.
Bà thím muốn mua hộp kim chỉ và chị gái mua cúc áo vá đồ, xem hàng xong là lập tức quay về nhà lấy tiền.
Một số người thì vây xem náo nhiệt. Một số người nhiệt tình thì hưng phấn chạy vào trong thôn, báo tin cho hàng xóm láng giềng.
Chẳng mấy chốc, bà thím cầm tiền quay lại. Người hiếu kỳ, người xem của lạ cũng ùn ùn kéo đến.
Từ sau giải phóng đến mấy năm trước, cơ bản đều là thời tập thể. Mọi thứ đều phải nghe tổ chức sắp xếp, nhà nước điều phối, đảm bảo tài nguyên được phân bổ hợp lý.
Trừ phi đến Hợp tác xã chính quy của nhà nước, ngay cả việc lén mua ít lương thực cũng là phạm pháp, huống hồ là có người ngang nhiên gánh đồ đến tận cửa bán như thế này.
Hơn nữa, không ít người cả đời chưa ra khỏi thôn, chưa từng thấy nhiều đồ lạ như vậy. Thế là cả đám người cứ vây quanh không chịu đi, ríu rít bàn tán, náo nhiệt vô cùng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm thấy có nhiều trẻ con, liền xé một gói kẹo "viên đạn", mỗi đứa phát cho một viên kẹo nhỏ như hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004356/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.