Bà cô họ Trì lại rót đầy chén cho Trần Văn Đức.
Trần Văn Đức vội vàng xua tay: "Cháu thật sự không biết uống rượu, không uống nữa đâu ạ."
Ông chú hai nói: "Sao thế? Chỉ kính bố vợ, coi thường mấy ông chú bà thím này à?"
"Nào nào, kính cả nhà mỗi người một ly đi."
Trần Văn Đức vội xin tha: "Cháu thật sự không biết uống. Trước giờ chưa từng uống, lát nữa đến xe đạp cũng không đạp nổi mất."
Ông Trì trong lòng bất mãn, liếc Trần Văn Đức một cái: "Kính cả nhà một ly đi. Dù không biết uống, cũng không kém gì một ly này."
Trần Văn Đức cúi đầu không nói, cố gắng đè nén sự khó chịu trong lòng.
Ông chú hai lại nói đùa: "Ô, anh cả, ông bố vợ này nói không có trọng lượng gì nhỉ. Rốt cuộc hai người ai là bố vợ, ai là con rể thế?"
Đã nói đến nước này, Trần Văn Đức không còn cách nào, đành bưng chén rượu đứng lên lần nữa: "Chú hai, cậu, cháu thật sự không biết uống. Ly này cháu xin kính cả nhà ạ."
Lại một chén nữa cạn, khuôn mặt trắng trẻo của Trần Văn Đức đã ửng hồng, hắn khó chịu đến mức phải ấn tay lên ngực.
Người nhà họ Trì có lẽ cũng thấy mất hứng, không ép rượu nữa. Ông Trì chuyển sang chuyện chính.
"Nhà ta ở trên trấn, nhà cháu ở dưới thôn. Nhà ta có hai người làm công việc nhà nước, nhà cháu thì cày cuốc ngoài đồng. Hai nhà không môn đăng hộ đối.
Tuy bây giờ lớp trẻ các cháu chú trọng yêu đương tự do, nhưng thế hệ bọn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004351/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.