Bị Kiều Giang Tâm nhắc khéo, Kiều Có Tài lập tức khẩn trương hẳn lên. “Dọn, dọn đi, dọn đi xa một chút thì tốt.”
Kiều Hữu Phúc cũng tán đồng: “Nhưng chúng ta cất nhà mới ở chỗ khác, chẳng lẽ căn nhà này biếu không cho bọn họ à? Cho không bọn họ món hời lớn như vậy, chắc họ mừng đến phát điên mất.”
Kiều Giang Tâm cười lạnh một tiếng: “Họ mơ đẹp quá đấy. Con đã qua nhà ông tam thúc công hỏi rồi, bán căn nhà này cho họ, họ đồng ý mua.”
Anh em Kiều Hữu Phúc có hơi giật mình: “Tam thúc công chịu mua à? Con tìm tới tận cửa sao? Họ không đuổi con đi à?”
Kiều Giang Tâm gật đầu: “Tam thúc công đâu phải người không nói lý. Người họ hận là ông bà nội, chúng ta chỉ bị Lôi Hồng Hoa liên lụy thôi, huống chi bà ta cũng đâu phải bà nội ruột của con. Thời gian này nhà mình ầm ĩ mấy bận, họ ở sát vách, trong lòng cũng hiểu rõ cả.”
Giọng Lưu A Phương ánh lên chút phấn khởi: “Nếu tam thúc công mua nhà, bà nội con chắc tức điên lên mất. Hồi trước bà tam thím tố cáo bả mê tín dị đoan, bị tóm lên công xã lao động cải tạo mười ngày. Ban ngày kéo cối xay thì thôi, tối còn phải đi ‘học tập’, lúc về trông không ra hình người nữa. Phải nói đời này bả hận ai nhất, bà tam thím chắc chắn nằm trong tốp ba.”
Kiều Hữu Phúc nhỏ giọng xen vào: “Đâu chỉ mình bả hận bà tam thím, cả nhà tam thúc công cũng hận bả tới c.h.ế.t thì có.”
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004319/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.