“Ông nó, ông nó, ông không sao chứ?”
Dù Lôi Hồng Hoa cũng đang tức sôi máu, nhưng nhìn bộ dạng của Kiều Cửu Vượng, bà ta sợ hãi, vội chạy lại vuốt n.g.ự.c cho ông ta.
Không phải Lôi Hồng Hoa yêu thương gì Kiều Cửu Vượng, mà bà ta biết rõ, mình và Kiều Kiến Quốc chỉ có thể dựa vào ông ta. Nếu Kiều Cửu Vượng tức c.h.ế.t, mẹ con bà ta biết làm sao? Bốn người nhà Kiều Giang Tâm chớp chớp mắt, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Như thể không hiểu ông ta đang tức giận cái gì.
“Ông nội, ông sao vậy? Chẳng phải ông muốn phân gia sao? Nhà chúng con năm người đều siêng năng, chỉ cần đem hai cái đồ lười kia phân ra, ngày tháng sau này của chúng ta nhất định sẽ tốt đẹp!”
Kiều Cửu Vượng hít sâu vài hơi, cũng không đóng kịch tình cảm nữa.
Ông ta lạnh lùng nhìn bốn người trước mắt, ánh mắt không giấu được vẻ chán ghét.
“Được rồi, nếu không muốn phân gia, thì cứ như cũ, tiền bạc trong nhà đều đưa mẹ mày quản. Chúng mày đem tiền bán thóc, bán lợn mấy hôm trước ra đây!”
Kiều Giang Tâm cười nhạt: “Ông nội, ông thấy có khả năng không?”
“Mày…”, Kiều Cửu Vượng trừng mắt nhìn Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm ngắt lời: “Đừng có ‘mày mày tao tao’. Con biết ông muốn nói gì, chẳng qua cũng chỉ là mấy câu c.h.ử.i bới.
Chúng con bị mắng bao nhiêu năm nay, quen rồi, không đau không ngứa, ông cũng đừng lãng phí nước bọt.”
“Nói chuyện thì nói cho tử tế, đừng có ở đây tính toán mưu kế, làm người khác ghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004313/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.