Kiều Phương Phương sáng sớm thức dậy còn ngân nga hát, vì hôm nay là ngày cháu gái Đại Nha của cô ta về nhà họ Trần.
Cô ta vo gạo, bắc nồi, chuẩn bị nấu bữa sáng, ăn xong sẽ ra trấn dạo phố. Biết đâu lại được xem cảnh Kiều Giang Tâm khóc lóc t.h.ả.m thiết khi bị rước đi.
“Rầm rầm rầm ~”
Tiếng đập cửa vang lên.
“Ai đấy?”, Kiều Phương Phương chùi tay vào vạt áo, đứng dậy mở cửa.
Ngoài cửa là cả nhà họ Trần, đi đầu là Trần Thắng đang đẩy xe đạp. Hắn mặc áo sơ mi trắng mới tinh, đầu xe đạp còn dán giấy đỏ.
“Chị dâu ~ Chào buổi sáng.”
Trong phòng, Đặng mẫu (mẹ chồng KPP) nghe tiếng, cũng bước ra.
Kiều Phương Phương bị tiếng "chị dâu" của Trần Thắng gọi cho ngây người. Cô ta tưởng nhà họ Trần đến rủ mình cùng đi thôn Cao Thạch đón Kiều Giang Tâm.
Cô ta vội chữa lại: “Chị dâu? Tôi là cô nó, chị dâu gì chứ? Với lại các người đến nhà tôi làm gì? Tôi đã nói trước, chuyện đón người tôi không nhúng tay, các người phải tự nghĩ cách, tôi nhiều nhất chỉ giúp ngăn cản, khuyên giải người nhà tôi thôi.”
Đặng mẫu vừa bước ra đã nghe câu cuối: “Phương Phương, ai đấy? Không nhúng tay cái gì? Mang ai đi đâu?”
Kiều Phương Phương thoáng hoảng hốt: “Mẹ, mẹ ra đấy ạ. Không có gì, không có gì đâu.”
Trần Thắng lại nghển cổ, lễ phép gọi Đặng mẫu: “Mẹ! Mẹ ra đấy ạ, chào mẹ buổi sáng ~”
Đặng mẫu còn chưa kịp phản ứng, Trần mẫu đã lách qua Kiều Phương Phương, xông đến chỗ Đặng mẫu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004304/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.