Đây là thứ quý giá nhất trong nhà. Năm đó, địa chủ thôn Cao Thạch bị đấu tố, ông ta mới ngoài hai mươi, đang là tuổi nhiệt huyết nhất, hăng hái nhất. Cũng là một trong những người đầu tiên xông vào nhà họ Cao đập phá. Số đồng bạc trắng và thỏi vàng này là từ lúc đó mà có. Ông ta nhìn từ cửa sổ, thấy cậu chủ nhà họ Cao nhét đồ vào một cái bô. Lúc xông vào đập phá, ông ta giả vờ tức giận, nhấc cái bô ném ra hố xí bên ngoài. Đợi đến đêm khuya vắng vẻ, ông ta lén mò ra vớt lên. Chỉ cần còn mấy thứ này, ông ta không sợ mấy thằng con trai bất hiếu.
Giờ nhà cửa loạn thế này, để mấy thứ báu vật này dưới gầm giường không còn an toàn nữa. Hai thằng bất hiếu đang đòi ra riêng, biết đâu chúng nó lại vào lục lọi mấy cái vại. Kiều Cửu Vượng nghĩ ngợi, rồi nghĩ đến cái chuồng lợn đang bỏ không. Mở cửa đi ra, đóng cổng sân lại, ông ta ôm cái vại đi ra chuồng lợn. Lợn không còn, nhưng phân trong chuồng vẫn còn. Thứ này đối với nhà nông là rất quý giá. Nhà nuôi hai con lợn, mỗi ngày đều phải vứt vào hai bó cỏ dại, rơm rạ để lót chuồng. Thứ nhất, để khô ráo, lợn nằm cho thoải mái. Thứ hai, để ủ phân. Cỏ dại, rơm rạ bị lợn giẫm nát, trộn với phân lợn ủ thành phân, chính là phân bón chủ yếu cho vụ sau.
Kiều Cửu Vượng vác một cái bừa ba răng và một cái cuốc vào chuồng lợn. Dùng sức cào lớp rơm rạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004295/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.