Kiều Giang Tâm nghe tiếng la hét t.h.ả.m thiết đó, khóe miệng giật giật. Cô bất giác nhìn về phía cửa phòng Kiều Kiến Quốc, thì thấy Kiều Hữu Phúc và Kiều Có Tài đang lôi xềnh xệch Kiều Kiến Quốc ra ngoài. Kiều Kiến Quốc hai tay bám chặt vào khung cửa, mắt trợn trừng hoảng sợ. Ý chí sinh tồn mãnh liệt khiến hắn trông không giống người bị thương chút nào, mà giống một tráng sĩ đang liều mạng.
Kiều Giang Tâm thong thả cất cao giọng: “La to thế, còn sức nhỉ. Vậy đ.á.n.h thêm trận nữa đi.” Vừa dứt lời, tiếng la hét trong miệng Kiều Kiến Quốc tắt ngấm, tay bám khung cửa cũng buông ra. Cả người như chấp nhận số phận, không phản kháng nữa. Cứ thế mềm oặt bị Kiều Hữu Phúc và Kiều Có Tài kéo ra sân. Giờ khắc này, hắn vô cùng hối hận vì trước kia mình đã phách lối ngang ngược. Đây là báo ứng đến rồi sao? Nhìn Kiều Giang Tâm đang khoanh tay đứng nhìn, hắn lắp bắp nói, giọng đầy sợ hãi: “Mày, chúng mày muốn làm gì? Tao, tao nói cho chúng mày biết, g.i.ế.c, g.i.ế.c, g.i.ế.c người là phạm pháp.”
Kiều Giang Tâm cúi đầu nhìn hắn: “G.i.ế.c người gì mà g.i.ế.c người. Chú đây là bị tai nạn. Chúng tôi đẩy xe đi, tự chú không muốn sống nữa, bò vào gầm xe chúng tôi, liên quan gì đến chúng tôi? Hơn nữa, cả thôn bao nhiêu người làm chứng, cả buổi chiều chú vẫn khỏe re. Cho nên nếu sau này chú có c.h.ế.t, cũng không liên quan đến chúng tôi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004289/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.