“Ba, con nói rõ cả rồi chứ? Không cần vội, ba má cứ từ từ mà chuyển. Dạo này thịt lợn đang hiếm, chắc chắn sẽ rất dễ bán. Giá của chúng ta lại rẻ, đúng lúc gặp đợt lao động lớn, chỉ cần nhà nào có chút tiền dư dả là sẽ muốn dính chút mùi tanh ngay.”
Kiều Có Tài gật gật đầu. Sự việc đã đến nước này, không còn đường nào để lùi nữa. Tiền bán thịt lợn lúc nãy thu về đã được sáu bảy chục đồng, Giang Tâm còn lấy được từ chỗ Lôi Hồng Hoa gần 50 đồng nữa. Có hơn 100 đồng trong tay, Kiều Có Tài cảm thấy lưng mình cũng ưỡn thẳng tắp. Kể cả có bị đuổi đi, cầm hơn 100 đồng này cũng không c.h.ế.t đói được.
Chờ bán hết chỗ thịt lợn trong tay, anh Cả sẽ có tiền cưới vợ. Dù có bị Kiều Cửu Vượng đ.á.n.h c.h.ế.t cũng đáng. So với việc để đến cuối năm bán, biến thành tiền cưới vợ cho thằng Tư, thà rằng liều mạng một phen, biến thịt lợn thành vợ cho anh Cả. Thằng Tư ham ăn biếng làm, nó không xứng. Nếu không phải vì nó, chị dâu cả đã có từ năm ngoái rồi.
“Giang Tâm, con yên tâm, ba nhất định sẽ làm tốt!” “Hai người cũng cẩn thận một chút, lỡ gặp phải bọn Lôi Hồng Hoa thì đừng đối đầu trực diện, cứ tránh đi.” Kiều Có Tài dặn dò con gái một hồi, rồi xách hai cái sọt, dắt vợ đi về phía thôn bên cạnh.
Liên tiếp hai ngày ăn hết bốn con gà, cả người ông phừng phừng sức lực, hăng hái vô cùng. Nếu không phải vì phải để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004285/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.