Lý Tiểu Bình bị chọc tức đến bật khóc, giơ nắm đ.ấ.m đấm vào người Kiều Kiến Hoa: "Kiều Kiến Hoa, anh là đồ khốn nạn! Huhu, con của tôi, ba mẹ anh lấy tư cách gì mà tự quyết định? Tôi đ.á.n.h c.h.ế.t anh, tôi đ.á.n.h c.h.ế.t anh!"
Đám đông hóng chuyện cũng ồ lên: "Trời ơi, lão Kiều Vượng này tức thật rồi à? Con trai cũng từ bỏ, để cháu nội cho con cả thừa tự?"
"Cũng không thể trách người ta tức. Nếu là mày, mày có tức không? Con Tiểu Bình này lấy chồng hai năm, gần như toàn ở bên Lý Gia Mương. Người ta bỏ bao nhiêu tiền cưới vợ, là để cưới về lo việc nhà, hầu hạ mình. Kết quả thì sao? Cực khổ nuôi lớn con trai, cưới vợ cho nó, vợ không ở nhà đã đành, con trai cũng mất luôn."
"Đúng vậy, ông Tam Phát này cũng bá đạo thật. Đây chẳng phải là cướp con trai nhà người ta sao? Hơn nữa, thằng Kiến Hoa làm việc cho ổng, ăn uống còn phải vác gạo từ nhà về. Đây không phải là kiếm lời to à? Nhưng mà nói thật, ông Tam Phát cũng có con trai, cướp con trai nhà người ta làm gì? Hay là con trai ổng có tật xấu gì?"
"Cũng không biết chừng..."
Kiều Kiến Hoa lúc này mới hoàn hồn, mắt hắn đầy hoảng loạn, quay sang nhìn Lý Tam Phát. Thấy khuôn mặt đen như ngựa của bố vợ, lòng hắn chùng xuống, lắp bắp giải thích: "Ba, ba nghe con nói! Con... con không biết! Ba mẹ con chắc chắn không có ý đó! Đúng, nhất định là con nhãi Kiều Giang Tâm kia cố tình đặt điều!"
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004275/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.