Lúc này, San đột nhiên đứng dậy và quỳ xuống trước mặt bà Triệu một cái "phịch".
Bà chưa kịp nói, giọng cô đã nghẹn ngào "Bà ơi, cháu biết bà rất quý cháu. Cháu cũng chân thành coi bà như bà của mình. Cháu lớn lên trong trại trẻ mồ côi, không có người thân thích. Cháu cảm ơn bà đã cho cháu tình cảm của một người thân. Nhưng Cố Ngôn và An Vân Tây đang yêu nhau họ đã có con với nhau, bà cũng sắp có cháu cố. Nên bà hãy chấp nhận đều đó. Sau này, cháu cũng sẽ thường xuyên về thâm bà, cháu hứa đấy."
Khi San nói, cô ấy đã bật khóc mà không nhận ra điều đó.
Bệnh tình của cô vẫn chưa khỏi hẳn, da thịt nàng lúc này xanh xao, yếu ớt, nước mắt vẫn còn.
Cố Ngôn không nói gì, nhìn cô trái tim anh nặng trĩu và nhói đau mà không thể giải thích được.
Anh và San là một cuộc hôn nhân giả, anh nên có trách nhiệm với An Vân Tây, và bà đã dạy anh như vậy từ khi còn nhỏ. Nhưng tại sao anh lại cảm thấy đau khổ như vậy? Như hàng ngàn con kiến gặm nhấm trái tim mình.
Theo ý của San, Anh phải cưới An Vân Tây. Cô ấy không muốn trở thành một người thứ ba.
Những lời nói của San đã khiến trái tim của bà Triệu cảm động.
Căn phòng im lặng đến mức không ai dám phát ra tiếng động.
Một lúc lâu sau, Triệu Cẩm Dung thở dài một hơi, bà hỏi Cố Ngôn, " con cũng nghĩ vậy sao? Quyết định ly hôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076201/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.