"Xin chúc mừng, anh nghe nói rằng em đã được tuyên bố trắng án." Giọng nói ác độc, cùng với vẻ ngoài mê hoặc, anh vẫn là phong cách thường thấy.
San nghe Tần Cửu nói rằng chính Long Nghị đã nhờ Tần Cửu chăm sóc cô ấy trong trại tạm giam. Vì vậy, cô đã nợ anh một ân huệ.
“Cảm ơn.” San chân thành cúi đầu cảm ơn Long Nghị.
"Hahaha. Thật không dễ dàng để nhận được lời cảm ơn của em." Long Nghị đến gần, "Ồ, Cố Ngôn đã để cho em bao nhiêu tổn thương. Còn suýt nữa phải ngồi tù. Nhà họ Cố không tốt chút nào, hãy cân nhắc về bên cạnh anh, thế nào? Anh hứa với em sẽ nâng em như trứng hứng như hứng hoa không để ai bắt nạt em. "
" Đùa à, tôi còn không biết con người anh như nào." San trừng mắt nhìn anh.
“Nhìn đi em lại từ chối rồi, anh đau lòng quá.” Long Nghị ra hiệu che ngực.
“Tôi đi trước, và tôi sẽ trả lại những gì tôi đã nợ anh.” San đảo mắt và quay người rời đi.
"Chờ đã, có vài điều anh nghĩ rằng em cần biết."
San nhìn lại.
“ Người đã đánh em trong tù. Lê Y Sư đã biến mất.” Long Nghị kiềm chế tà khí, đột nhiên nghiêm túc nói.
San dừng lại, khuôn mặt xinh đẹp nửa ngạc nhiên nửa trang nghiêm.
Tần Cửu thổi ngón tay chế nhạo, "Tôi thật sự nhịn không được, San, cô đã xúc phạm ai? Làm cho một người biến mất như vậy, thế lực phía sau không nên coi thường."
"Tôi không biết. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076078/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.