Ánh đèn trong sảnh tiệc thật lộng lẫy và chói mắt.
San kinh ngạc nhìn Trương Dạ Nam, từ trên xuống dưới, ánh mắt cô dừng lại trên đôi chân thon dài và thẳng tắp của anh, mặc dù trước đó có lướt qua trước bệnh viện và được nhìn thấy trên TV.
Nhưng giờ phút này, tận mắt nhìn thấy hắn, nguyên vẹn đứng trước mặt, nàng vẫn không thể tin được. Xa nhau ba tháng tưởng chừng như đã xa cả một đời người.
Sau hơn 2 năm thương tâm, đau đớn, cuối cùng anh cũng đứng dậy và trở về với sự dịu dàng, lịch lãm.
Hốc mắt cô hơi ươn ướt, một giọt nước mắt không kìm được rơi xuống.
“Lại đây.” Trương Dạ Nam duỗi tay, hướng về phía cô âu yếm cười nói.
Người cô khẽ run lên muốn bước tới. Nhưng Cố Ngôn đưa tay ra trước mặt chặn lại. Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trương Dạ Nam.
Khi bốn mắt chạm nhau, dường như có ánh sáng lóe lên và đá lửa, và cả hai đều không thể nhìn thấy nơi sâu thẳm trong trái tim của nhau.
Trong chốc lát yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của hai người, giống như biển sau bão táp, lúc lên lúc xuống.
Những người xung quanh không dám phát ra tiếng động.
" Cố thiếu, gần đây Trương gia đã trải qua nhiều biến cố, giờ đã ổn định trở lại. Cảm ơn anh đã quan tâm đến vị hôn thê của tôi trong khoảng thời gian này, đồng thời dùng hôn nhân giả để che đậy thân phận của cô ấy. Hiện tại, anh có thể yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076020/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.