Anh trở lại bàn cà phê. Nhấc đũa lên, gắp một cái bánh bao tôm tươi, đặt vào trong bát trước mặt cô.
"Ăn đi. Anh vừa mới mua xong vẫn còn ấm. Nhà hàng này làm nhân bánh mùi vị rất đặc trưng. Ăn thử đi."
San không thể từ chối nữa. Cô ấy thực sự đói, vì vậy cô bắt đầu ăn. Chẳng mấy chốc, cô đã ăn xong một bát cháo sườn heo và ba cái bánh bao cỡ nhỏ.
Bụng đầy thỏa mãn và không còn khó chịu nữa. Sau khi ăn xong, cô dọn dẹp bàn ăn một chút.
Nhìn thấy Cố Ngôn ngồi trên ghế sô pha và nhìn cô chăm chú, không nói lời nào.
Cô nói: "Muộn rồi, về đi, hôm nay tôi rất mệt muốn nghỉ ngơi."
“Quay về nhà với anh.” Anh đột nhiên nói.
Đã quen với việc có cô ở bên, anh không muốn một mình quay về căn nhà trống vắng một mình.
San ngước mắt lên, đôi mắt ngấn nước lấp lánh ánh sáng và lắc đầu, " Anh biết đấy, điều đó là không thể. Chúng ta nên như thế này kết thúc là tốt nhất. Chiếc váy và trang sức, tôi sẽ gửi lại cho anh vào ngày mai"
“Đúng rồi.” Như nhớ ra điều gì, cô cầm chiếc túi đeo tay từ trên ghế sô pha lên.
Cô ấy lấy chiếc vòng cổ từ trong túi xách của mình. Vốn dĩ hôm nay cô ấy đeo chiếc vòng này nhưng vì chuẩn bị tham dự dạ tiệc nên đổi thành chiếc vòng cổ bằng sapphire nên cô đã tháo chiếc "Vòng quay may mắn" mà anh đã tặng ra.
Cô ấy đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076016/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.