Sau khi kết thúc cuộc gặp khách hàng.
Cố Ngôn đi cùng Nhạc Tử Mạc ra về.
Tử Mach đặt một cánh tay lên vai Cố Ngôn một cách thoải mái, " Cố Ngôn, cảm ơn anh đã ra mặt giúp chuyện tối nay. Tôi đã nghĩ rằng anh sẽ không đến."
“ Có qua có lại tôi có việc nhờ cậu đây.” Cố Ngôn liếc xéo, trừng hắn một cái, hất cánh tay đang khoác trên vai của hắn xuống, “Đi, chúng ta về nhà của cậu đi."
Nhạc Tử Mạc sững sờ trong vài giây, "Tại sao lại đến nhà tôi?"
"Làm sao, có nữ nhân giấu ở trong nhà cậu à?" Cố Ngôn không hài lòng nhướng mày.
"Không phải..." Tử Mạc gãi đầu.
Tử Mạc đã dũng cảm lái xe và đưa Cố Ngôn đến dinh thự của mình.
Sau khi xuống xe, Cố Ngôn nhìn xung quanh, "Đó không phải là tòa nhà cao tầng đối diện với tòa nhà thương mại điện tử của cậu sao?"
“Ừ” Nhạc Tử Mạc đỗ xe, “ Như vậy có thể ngủ nhiều hơn, chỉ cần bước vài bước là tới chỗ làm rồi.”
" Sao trên đời sao lại có người lười biếng như vậy chứ, tôi nghĩ cậu nên đem chăn gối lên công ty ngủ luôn đi cho tiện." Cố Ngôn cau mày, có vẻ thoải mái nói.
“Đi thôi.” Nhạc Tử Mạc mở cửa và mời Cố Ngôn vào.
Sau khi Cố Ngôn bước vào, anh đã bị choáng ngợp bởi cảnh tượng ngoạn mục bên trong ngôi nhà, đồ trang trí bằng kim loại có tông màu lạnh, kiểu cách rất phù hợp với tính cách của Nhạc Tử Mạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076006/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.