Nhà họ Hạ.
An Vân Tây trần trọc mãi đến gần sáng mới ngủ thiếp đi. Cô rơi vào một đêm mất ngủ, khắp người đổ mồ hôi đầm đìa. Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động đánh thức cô khỏi cơn ác mộng.
Nhìn thấy cuộc gọi đến là Diêm Tuấn, cô vui mừng khôn xiết. Nhanh chóng nhấn nút trả lời, giọng nói gấp gáp: " Diêm Tuấn, tình hình bên anh như thế nào rồi?"
“Lưu Sướng đã chết" Đầu bên kia điện thoại, Diêm Tuấn cắn răng chịu đau, thanh âm yếu ớt.
"Thật tốt quá." An Vân Tây thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Khó trách hắn từ tối đến giờ không có gọi điện cho em, có anh là tốt rồi."
“ Vân Tây, anh có gặp chút phiền toái." Diêm Tuấn thở hổn hển.
An Vân Tây lúc này cũng có thể nghe được trong giọng nói của anh có điểm kỳ quái, "Anh làm sao vậy? Giọng của anh nghe không ổn."
" Anh bị bắn."
"Cái gì! Có nghiêm trọng không? Anh đang ở đâu? Anh có bị bắt không?" An Vân Tây gần như hét lên. Điều đầu tiên cô lo lắng là Diêm Tuấn có bị bắt không, liệu anh ấy có bị bại lộ và liên lụy đến cô không?
" Anh đã trốn thoát rồi. Vân Tây, hiện tại cánh tay phải của anh trúng đạn, máu đã ngừng chảy. Nhưng cần phải lấy viên đạn ra." Diêm Tuấn lại nói tiếp.
"Vậy là muốn đi bệnh viện sao? Không, không, anh tuyệt đối không thể đi bệnh viện, dù sao anh cũng là bị bắn, bệnh viện quân đội của gia đình họ Hạ... có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3075991/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.