Ngày hôm sau, bên ngoài trời đã sáng hẳn.
Trong căn phòng chật hẹp nhưng ấm cúng, ánh ban mai đỏ vàng xuyên qua khe rèm chiếu xuống chiếc giường hai người đang ôm nhau ngủ khiến ánh sáng dịu dàng lạ thường.
Ngọc San là người đầu tiên thức dây. Cô mở đôi mắt lim dim còn ngái ngủ ra, cảnh tượng trước mắt từ mơ hồ biến thành rõ ràng, giấc ngủ này thật sự rất thoải mái, mệt mỏi hoàn toàn được giải tỏa.
Khi cô ấy cố gắng duỗi tay chân, cô nhận ra mình không thể di chuyển.
Cùng lúc đó, cô cũng phát hiện Cố Ngôn vẫn ôm lấy mình thật chặt! Kí ức đêm qua ùa về, cô nhớ rõ tối hôm qua tên mặt dày không biết xấu hổ này đã lén vào nhà và ngủ trên giường cô! Nhưng lúc này, anh vẫn đang ngủ say với khuôn mặt vô hại.
Trụ sở Tập đoàn R&S, Nhóm Dự án Ô tô.
Bạch Ngọc San một tay chống cầm ngồi vào bàn làm việc, máy tính cùng màn hình vẽ tay đều đã được bật, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình.
Sự mệt mỏi ập đến cô không thể không bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài.
Yuyi đã phát hiện ra rằng San đã ngáp nhiều, cô ấy pha một tách cà phê, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh và nói với sự quan tâm, " Tớ có nghe nói một số chuyện đã xảy ra ngày hôm qua. Cậu buổi trưa mới đến công ty, sao còn buồn ngủ như vậy, bằng không hôm nay đừng đi làm xin nghỉ một ngày, công việc cũng không vội."
Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3075987/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.