Nhìn Hứa Khả, anh theo sau bước ra.
Hứa Khả mỉm cười, cũng đi theo.
“Thì Dịch.” Cô ấy ngăn Hứa Thì Dịch lại: “Em nhìn đi, Vu Tịch
trông rất buồn, nếu không thì em đi xem một chút đi, chị cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.”
Hứa Thì Dịch nhìn một lúc nói: “Chị à, em rất kỳ lạ. Chị đột nhiên muốn em tiếp cận Vu Tịch nhiều như vậy. Mấy ngày trước, chị còn nói với em, tránh xa Vu Tịch một chút, chị đây là ý gì?”
Hứa Khả đã cho anh ta một cái tát.
“Em … Thì Dịch, em đang làm gì vậy? chị nghĩ em đã thông suốt cảm thấy Vu Tịch đáng thương,
nên mới bảo em đi qua an ủi, em có ý gì.”
Hứa Thì Dịch nhìn về phía Hứa Khả.
“Chị, bọn họ đã kết hôn rồi, em đi qua làm gì.” Anh nheo mắt quay lại “Nguợc lại là chị, chị… không ưa Vu Tịch, luôn nhằm vào cô ấy, chị như vậy rất đáng nghi.”
Hứa Khả đỏ mặt rồi lại xanh.
Trước mặt em trai mình, cô không cần phải giả vờ đoan trang thuân khiết, cô nói: “Em mới đáng nghi, em bênh người ngoài như
vậy, mới khiến cho chị nghi ngờ.”
“ò, cô ấy là bạn của em, em muốn bảo vệ cô ấy, chị, tốt hơn là chị nên cẩn thận, anh rể không phải người có thể tùy tiện lừa gạt, là em trai của chị, em nghĩ nên khuyên chị một chút.”
“Em em…..”
Lời cảnh cáo trực tiếp của Hứa Thì Dịch, khiến Hứa Khả thẹn quá hóa giận.
Cảm giác bị người khác xỏ mũi, cộng với việc Hứa Thì Dịch bảo vệ Vu Tịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1070048/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.